Ba ngày sau Lạc Minh đích thân dẫn quân ra trận, đoàn người gồm ba mươi vạn đại quân, có thể xem như đây là trận chiến có quy mô nhất từ trước đến nay của Chu Quốc, quân đội hùng hậu chưa nói, ngay cả hoàng đế và vương gia cũng đích thân ra trận đã làm chấn động cả thiên hạ, từ trước giớ chưa có chuyện này xảy ra.
Hành quân suốt năm ngày rốt cuộc cũng đến được biên giới, quân đội đóng quân trong thành, còn nhóm người chủ chốt thì tiến vào dịch quán, vừa đến nơi đã nghe tin Lương tướng quân hai ngày trước bị phục kích, hiện đang trọng thương, nên quyết định đến xem ông ta trước, sẵn tiện để Phù Dung xác định nghi vấn của mình.
“thế nào” Lạc Minh ngồi nhìn Phù Dung cầm trên tay xác của côn trùng mà Lương tướng quân liều cả mạng mới có thể giết được một con, đã xem cả buổi vẫn không nói tiếng nào.
“thú vị nha, không ngờ ở đây lại có người biết sử dụng thứ đó” Phù Dung cười trả lời.
“Ngọc đệ, đệ biết thứ này sao” Triệu Bân có chút vui mừng, vậy thì chuyện được giải quyết rồi.
“ta biết, thứ này gọi là tử hồn”
“tử hồn, là gì” Lạc Thiên thắc mắc.
“là một loại cổ trùng, dùng kết hợp với cổ pháp”
“cổ pháp, cổ trùng, từ trước đến giờ ta chưa từng nghe nói qua những thứ này” Khương Tuấn lắc đầu, quả thật y đi nhiều nơi nhưng chưa từng nghe đến những thứ này bao giờ.
“các người có muốn nghe câu chuyện về nó không”
“tại hạ xin được lĩnh giáo” Khương Tuấn đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quan-su/116072/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.