Ngồi trò chuyện được một lúc, Phù Dung thấy trời tối, nên cùng Quân Hàn quay về, nếu không cổng hoàng cung mà đóng thì phiền phức lắm, hoàng đế mà biết nàng qua đêm bên ngoài, lại thêm cớ cho hắn nói này nói nọ, phiền phức lắm.
“xem ra chỉ mình ta biết nàng là nữ nhi” vừa vào phòng Quân Hàn đã lên tiếng trước, nghĩ đến điều này hắn không khỏi cảm thấy vui mừng.
“uh” nàng gật đầu thừa nhận
“tại sao nàng lại cải nam trang”
“vừa rồi ta mặc nữ trang, mặc dù là áo ngủ, nhưng ngươi cảm thấy ta thế nào”
“rất đẹp”
“thế so với những nữ nhân mà ngươi đã gặp thì thế nào”
“họ không thể so sánh với nàng” nàng so với những nữ nhân đó đẹp hơn gấp vạn lần, cho dù là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân cũng không bằng nàng, đó là những điều trong lòng hắn nghĩ.
“nga vậy sao, chính vì điều này ta mới không bận nữ trang, như vậy không phải rất phiền phức sao”
“thì ra là vậy” nàng nói đúng, nếu nàng bận nữ trang như vậy thì sẽ trở thành tâm điểm chú ý của rất nhiều nam nhân sao.
“được rồi, ta buồn ngủ rồi, ngươi cũng nên đi thôi”
“được, ta sẽ ở gần đây, có gì thì gọi ta” nói xong nháy mắt hắn đã rời khỏi, còn nàng thì trèo lên giường, tên này cũng được đấy chứ, khẳnh định là còn ở bên ngoài chưa đi đâu, nghĩ xong như vậy không khỏi mỉm cười, sau đó thì tìm chu công đánh cờ.
Bên ngoài thì có kẻ lẳng lặng nhìn nàng đi vào giấc ngủ, mỉm cười đầy ôn nhu,bất kể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-quan-su/116071/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.