Nụ cười này tựa như tia nắng ban maixuất hiện lúc tinh mơ trên bức tường đổ nát, cho dù bao năm tháng qua đi, vẫnkhiến thời gian kinh ngạc vì vẻ đẹp của nó.
Người ta nói: “Tháng bảy mọcthấp sao Đại Hỏa, tháng chín thì áo đã may xong[1]”. Saukhi lập thu lẽ ra thời tiết sẽ trở nên mát mẻ nhưng mùa hạ năm nay dường nhưdài hơn những năm trước. Đã vào tháng chín, thành phố ven biển này vẫn nóngbức, vẫn còn nắng gắt cuối thu, khiến mọi người đi ra ngoài chỉ cần hoạt độngmột chút liền giống như xông hơi trong phòng tắm.
[1]Hai câu thơ trong bài Thất nguyệt - Bân Phong Kinh Thi, do Tạ Quang Phát dịch.
Nguyễn Thiệu Nam đi công tác trở về, vừa bật di độngliền có người gọi điện mời dự tiệc. Tuy ngồi máy bay rất lâu nhưng không hề cảmthấy mệt mỏi, đối phương lại mời năm, bảy lần, vô cùng nhiệt tình nên dứt khoátđi thẳng từ sân bay tới nhà hàng tham dự bữa tiệc này.
Chủ nhân bữa tiệc thấy anh nể mặt như vậy không nénnổi vui mừng, đương nhiên thết toàn rượu ngon, cao lương mĩ vị. Những ngườingồi cùng bàn đều là những nhân vật có máu mặt, kèm thêm vài minh tinh hạnghai, hạng ba, ai nấy đều khéo léo, xinh đẹp thanh tú. Sau khi mọi người náonhiệt, tưng bừng qua ba tuần rượu, anh thấy hơi nóng, vì vậy để tránh mọi ngườimột mình vào phòng rửa tay.
Đang rửa mặt thì có hai người bước vào, họ đều uống đỏmặt tía tai, chỉ nghe thấy một trong hai người đó nói: ‘"Gần đây sao khôngthấy Lăng thiếu gia xuất hiện nhỉ?”.
Người kia cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-khuynh-thanh/1273837/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.