Editor: Tường An
“Chủ nhân.”
Một ngọn lửa từ trên người Mộ Như Nguyệt bắn ra, đáp xuống mặt đất.
Hỏa phượng muốn nói lại thôi, không biết nên mở miệng thế nào.
Mộ Như Nguyệt nhìn nàng, nói: “Ngươi có chuyện muốn nói với ta?”
Hỏa phượng gật gật đầu: “Chủ nhân, ta cảm thấy Lâm cô nương hơi kì quái, theo lý mà nói, lúc nghe tin chủ nhân lấy được Ma giới chi hoa về, nàng hẳn nên vui vẻ mới đúng, nhưng vì sao lại…”
Mộ Như Nguyệt dùng ngón tay vén lá cây, cười nhạt: “Ngươi cũng có cảm giác này sao?”
“Đúng vậy, chủ nhân.” Hỏa phượng nghiêm túc gật đầu, ánh mắt nghi hoặc.
“Hỏa phượng, trước kia ngươi và Ngữ di có quen thuộc không? Nàng… là người thế nào?”
“Lâm cô nương tính tình không tệ, đối xử với mẫu thân của chủ nhân cũng rất tốt, nàng thích Vô Vong đại nhân, nhưng loại thích này là kiểu chúc phúc cho người mình yêu, nàng chưa từng nghĩ muốn cướp hắn đi, thậm chí nhiều lần tức giận vì có người muốn xen vào tình cảm phu thê bọn họ.”
Mộ Như Nguyệt trầm mặc.
Hỏa phượng nhìn nàng một cái, nói tiếp: “Lâm cô nương thật lòng đối tốt với phu thê bọn họ chứ không phải loại ra vẻ, dối trá, ta có thể cảm nhận được rõ ràng nàng thật lòng vì bọn họ, cho nên Lâm cô nương tuyệt đối sẽ không phản bội Thần Môn!”
Trầm ngâm nửa ngày, trong mắt Mộ Như Nguyệt hiện lên một tia sáng không dễ phát hiện.
“Ngày đó, tất cả mọi người đều đi tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879326/chuong-1385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.