Editor: Tường An
Không biết sao, lúc nhìn vào đôi mắt tên khất cái kia, Mộ Như Nguyệt tự dưng có cảm giác quen thuộc.
"Người kia... là ai?"
Vô Vong tò mò nhìn thân ảnh rời đi, vẻ mặt nghi hoặc nhìn Mộ Như Nguyệt.
"Không rõ lắm, chỉ cảm thấy có chút quen thuộc, thôi, chúng ta đến giao nhân tộc trước."
Dứt lời, nàng nhịn không được quay đầu nhìn phía sau, lại phát hiện tên khất cái kia đã mất tung mất tích...
Trong một con hẻm nhỏ, khất cái dựa lưng vào tường, hai hàng nước mắt lặng lẽ chảy xuống, nàng nhịn không được giơ đôi tay run rẩy lau nước mắt...
"Hắn tỉnh, hắn thật sự tỉnh..."
Nhưng nàng lại không cách nào tiến lên gặp bọn họ...
Biết cha con bọn họ bình an, nàng rốt cuộc cũng yên tâm...
"Ngươi nói cái gì?"
Trong mật thất âm u, nữ tử đội đấu lạp nghe người trước mặt nói xong, sắc mặt liền tái nhợt.
"Ngươi thế nhưng để nàng chạy thoát? Ngươi phải biết hiện tại là thời điểm mấu chốt, nếu nàng gây ra chuyện gì, mọi nỗ lực của chúng ta đều uổng phí!"
Nam nhân lạnh lùng liếc nữ tử, mặt không biểu tình nói: "Ngươi không cần quá lo lắng, an tâm làm tốt chuyện của ngươi là đủ rồi, những nơi nàng có khả năng đi đều có người của ta, căn bản không bước vào được, hơn nữa với bộ dáng của nàng hiện tại cũng sẽ không xuất hiện trước mặt nam nhân mình yêu, sẽ chỉ nghĩ biện pháp mật báo, đáng tiếc, nàng sẽ không có cơ hội này..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879325/chuong-1384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.