Editor: Tường An
Lâm Nhược Ngữ bỗng hồi phục lại tinh thần, mỉm cười lắc đầu: "Ngươi nghĩ nhiều rồi, ta chỉ đang nghĩ, sau khi Vô Vong thức tỉnh, chúng ta nên đối phó Đan gia thế nào... Dù sao bọn họ cũng là kẻ hại phụ thân con thê thảm như thế, nếu không đem bọn họ bầm thây vạn đoạn thì khó có thể báo thù rửa hận được!"
"Ngữ di, chuyện Đan gia cứ gác qua một bên, dẫn ta đi gặp phụ thân."
"Được, ngươi đi theo ta."
Dứt lời, Lâm Nhược Ngữ đi trước dẫn đường.
Mộ Như Nguyệt chăm chú nhìn nữ tử đi trước, sắc mặt trầm xuống.
Không biết có phải là ảo giác của nàng không, cứ cảm thấy Ngữ di có chút không thích hợp...
"Thôi, hiện tại không tiện nghĩ nhiều, việc cấp bách bây giờ là làm Vô Vong thức tỉnh, chỉ khi hắn tỉnh lại, Thần Môn mới không cần kiêng kị Đan gia."
Mộ Như Nguyệt lắc lắc đầu, mau chóng đi theo.
-----------------
Nghe tin Mộ Như Nguyệt mang Ma giới chi hoa trở về, toàn bộ người Thần Môn cơ bản đều đến đông đủ.
Thông Huyền khẩn trương nhìn Mộ Như Nguyệt: "Ma giới chi hoa thật sự có thể làm Vô Vong đại nhân thức tỉnh sao?"
"Ta chỉ có thể thử một lần."
Mộ Như Nguyệt hít sâu một hơi, nhìn về phía nam nhân nằm trên giường.
Nàng nâng tay lên, một đóa hoa lớn màu đỏ tươi xuất hiện trong lòng bàn tay nàng.
Màu sắc đóa hoa cực kỳ tươi đẹp, giống như máu tươi, hấp dẫn tầm mắt mọi người...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879322/chuong-1381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.