Editor: Tường An
Tim bọn họ run lên, trong lòng dâng lên cảm giác bi thương.
"Vậy còn ngươi..."
Nghe vậy, Khổng Phàm cười khổ: "Ta già rồi, chạy không nổi, đi cùng sẽ liên lụy các ngươi mà thôi, các ngươi mau chạy nhanh đi, nhớ kĩ, đừng chạy trốn cùng một hướng, nếu không sẽ dễ trở thành mục tiêu của bọn họ! Những người này nhằm vào quận chủ, cho nên nhiệm vụ của các ngươi bây giờ là đi thông báo cho nàng, dặn nàng chú ý an toàn..."
"Lão quản gia!" Vương Hải vội vàng bắt lấy cánh tay Khổng Phàm, nói: "Không được, chúng ta không thể bỏ một lão nhân ở lại, muốn đi thì cùng nhau đi!"
"Đi mau!" Khổng Phàm dùng hết sức lực đẩy Vương Hải, khàn giọng quát: "Nếu không, chúng ta ai cũng không đi được!"
Vương Hải lui về phía sau vài bước, sắc mặt càng thêm tái nhợt, hắn muốn nói gì đó, lại nghe thấy một tiếng động lớn, bức tường đá đã bị nam nhân trung niên đánh nát...
"Muốn chạy?" nam nhân trung niên từ trên không trung hạ xuống, cười lạnh nói: "Ta muốn nhìn xem, ai có thể chạy thoát khỏi tay ta!"
Ngay thời điểm nam nhân muốn truy kích, Khổng Phàm đột nhiên hồi phục tinh thần, nhào lên giữ chặt hai chân hắn, quay đầu quát to hai huynh đệ họ Vương: "Mau rời khỏi nơi này, đi mau! Đi thông báo quận chủ đại nhân!"
"Lão bất tử!"
Sắc mặt nam nhân trung niên trầm xuống, nhấc chân hung hăng đá Khổng Phàm.
Nhưng cánh tay Khổng Phàm giống như gọng sắt, làm thế nào cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879181/chuong-1238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.