Editor: Tường An
Thiên Diệp làm như vậy cũng có dự tính riêng của nàng.
Nàng muốn khiến Tiêu Vũ là thần vương sơ cấp cho rằng nàng mới chỉ là một thần tướng trung cấp, sau đó trong trận khảo hạch kế tiếp Tiêu Vũ mới tự đến khiêu chiến với nàng.
Mà nàng, muốn nhân trận chiến đó rửa mối nhục năm xưa!
Làm Tiêu Vũ hiểu rõ nàng không phải chỉ biết dựa vào thân phận công chúa hoàng gia!
Mộ Như Nguyệt nhìn ra ý nghĩ trong lòng Thiên Diệp, cười nhạt nói: "Ta ủng hộ hành động của ngươi, cho nên ta sẽ không giúp ngươi đối phó Tiêu Vũ, kẻ thù của ngươi nên để chính ngươi động thủ."
Thiên Diệp khẽ nhấp môi, không nói lời nào.
Nếu chỉ là vì Tề Mặc, nàng sẽ không động thủ với Tiêu Vũ, bởi vì nàng đã bỏ qua nam nhân kia.
Nhưng Tiêu Vũ ngàn không nên vạn không nên gây phiền toái cho nàng, còn đối phó với bạn cùng phòng của nàng, trong suốt một năm này, ba người đã không ít lần bị Tiêu Vũ hãm hại, chỉ vì kỹ không bằng người mà phải nhịn xuống...
"Ngươi nói cái gì?" trong phòng, Chu Mẫn đột nhiên đứng bật dậy, ánh mắt rét lạnh, "Mộ Như Nguyệt đã trở lại? Đám người ở Phong Bắc bình nguyên không giết nàng?"
Chẳng lẽ nàng không hoàn thành nhiệm vụ mà tùy tiện tìm một chỗ nào đó để trốn?
Chu Mẫn càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng.
Một thần tướng bị phái đến Phong Bắc bình nguyên, các thế lực ở đó nhất định sẽ không buông tha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1879152/chuong-1209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.