"Cho ngươi."
Mộ Như Nguyệt lấy từ trong nhẫn không gian ra một viên đan dược, nói: "Nghiên cứu xong nhớ trả cho ta."
Cảm nhận được lực lượng ẩn chứa trong đan dược, Lữ Dương chấn động, không dám tin hét to: "Ta đã là một đan dược sư thiên giai cao cấp nhưng lại không phân tích được thành phần dược liệu của viên đan dược này, chẳng lẽ nó thật sự là đan dược đỉnh thiên giai?"
Đan dược đỉnh thiên giai?
Ánh mắt mọi người lập tức dời về phía Mộ Như Nguyệt, lộ vẻ chấn động sâu sắc.
Này... làm sao có thể?
Nàng sao có thể có đan dược đỉnh thiên giai?
Giờ khắc này, tâm tình mọi người đều cực kì chấn động, đặc biệt là Lãnh hoàng, hắn vô cùng hối hận, sớm biết nàng có đan dược đỉnh thiên giai thì dù thế nào hắn cũng sẽ không đối đãi với nàng như thế...
"Lữ Dương, chúng ta đi thôi." Mộ Như Nguyệt chậm rãi nói, "Hiện tại chúng ta còn chuyện quan trọng hơn phải làm, không thể chậm trễ ở chỗ này."
"Vâng, chủ nhân."
Lữ Dương cung kính đáp, biểu tình giống như hắn là tôn tử (cháu trai) của Mộ Như Nguyệt vậy.
"Đội trưởng."
Ân Linh quay đầu nhìn thân ảnh bạch y dần biến mất, chớp chớp mắt nói: "Bây giờ chúng ta đi đâu?"
Lãnh Diễm không nói gì, trầm mặc một lúc lâu mới chậm rãi mở miệng: "Đi tầng thứ 7!"
Tầng thứ 7?
Ân Linh hơi sửng sốt: "Đội trưởng, vậy không phải quá nguy hiểm sao? Tầng luyện ngục thứ 7, nếu không có thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878985/chuong-1042.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.