Bởi vì hắn nhớ lại, Mộ Như Nguyệt chỉ nói sẽ không làm hắn vĩnh viễn chịu thống khổ, lại chưa từng nói sẽ bỏ qua cho hắn, mà muốn làm hắn thoát khỏi thống khổ thì chỉ có một biện pháp...
Giết hắn!
Sử Hồn sợ đến phát run, nha đầu này rõ ràng mới hơn hai mươi tuổi, nhưng hắn lại cảm thấy mình hoàn toàn không phải là đối thủ của nàng...
"Chủ nhân!" Khiếu Nguyệt xách theo một nữ tử tới, hung hăng ném trên mặt đất, "Nữ nhân này muốn chạy trốn, bị ta và Tiểu Bạch bắt lại, không biết chủ nhân muốn xử lý nàng thế nào?"
Lúc này, Tiêu Tĩnh bị ném trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch, toàn thân khẽ run, hai mắt trợn to tựa như bị hoảng sợ tột độ.
"Tiêu Tĩnh, đã lâu không gặp", Mộ Như Nguyệt cười lạnh, "Không ngờ, ngươi lại muốn giết con ta..."
Môi Tiêu Tĩnh run run, sợ hãi nói: "Ma thần, hắn lại là ma thần!"
Tóc bạc mắt đỏ, đây chính là đặc trưng của ma thần, nhưng nàng thật sự không ngờ ma thần lại là nhi tử của Mộ Như Nguyệt...
"Ha ha ha! Mộ Như Nguyệt, ngươi làm bạn với ma thần, nhất định sẽ phải trả giá đắt!" Tiêu Tĩnh cười điên cuồng, trên người dần dần lộ ra sát khí mãnh liệt, "Một nam tử tốt như nghĩa phụ ta, ngươi lại vứt bỏ hắn, rồi sẽ có một ngày ngươi sẽ hối hận! Cho nên ta muốn giết nhi tử ngươi, làm ngươi nếm chịu nỗi thống khổ vạn tiễn xuyên tim!"
Sử Hồn ngây ngẩn, kinh ngạc nhìn khuôn mặt tươi cười điên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878935/chuong-992.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.