Không đợi Tô Sương hồi phục lại tinh thần, thiếu niên vươn tay bóp chặt cổ nàng, thanh âm run run mang theo lửa giận ngập trời: "Ngươi còn nói bậy một câu nữa, ta giết ngươi!"
Đúng vậy, giờ khắc này, Thiên Thừa Ngôn động sát ý.
Sư phụ nhất định sẽ không chết, bất kì ai nói nàng chết, hắn đều sẽ giết bọn họ!!!
"Khụ khụ!"
Mặt Tô Sương đỏ bừng, trong mắt lộ vẻ hoảng sợ, nàng bất lực phất phất tay với Kim Khải, cố hết sức nói ra một câu: "Kim Khải ca ca, cứu ta..."
Kim Khải nhíu mày, vốn không muốn để ý đến Tô Sương nhưng nghĩ đến thân phận nàng, trong mắt hiện lên chút không kiên nhẫn, hắn nâng tay lên, một tia sáng đánh về phía Thiên Thừa Ngôn, thân thể Thiên Thừa Ngôn văng lên cao rồi rơi thật mạnh xuống đất.
"Thiên Thừa Ngôn!"
Thấy Kim Khải ra tay, An Thiến và Thư Ninh đồng thời biến sắc, bước nhanh về phía Thiên Thừa Ngôn.
"Kim Khải!!!"
Thư Ninh ngước mắt nhìn khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lùng của Kim Khải, đáy lòng dâng lên sát khí, sắc mặt không còn thanh nhã như lúc đầu nữa mà lạnh nhạt cự người xa ngàn dặm, gằn từng chữ một: "Cả đời này, ta tuyệt đối sẽ không tha thứ cho ngươi!"
Khi còn nhỏ bọn họ đã từng gặp nhau, quan hệ cũng không tệ lắm, cho nên lần này gặp lại Kim Khải, dù nàng đối với hắn khá lạnh nhạt nhưng cũng không ghét hắn.
Nhưng lúc này, Kim Khải đã động đến điểm mấu chốt của nàng.
Vì cứu nữ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878758/chuong-815.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.