Có được khí thế như vậy, chẳng lẽ hắn đã đạt tới cảnh giới huyền nguyên?
Nghĩ đến đây, mọi người hít một ngụm khí lạnh, đáy mắt lộ vẻ khiếp sợ, không nháy mắt nhìn chằm chằm dung nhan ngây ngô trên lôi đài...
"Ta nhận..."
Một chữ "thua" còn chưa ra khỏi miệng, Thiên Thừa Ngôn bỗng nhấc chân dẫm lên miệng hắn, trong mắt hiện ra tia sáng nhàn nhạt.
"Lương Văn, ngươi vũ nhục sư phụ ta, còn thèm muốn nàng, bây giờ chính là lúc ta trả thù ngươi!"
Không có bất cứ kẻ nào có thể vũ nhục sư phụ hắn!
Nếu cái miệng này của hắn không phun ra được lời gì hay, không cần cũng thế.
Huống chi, Lương Văn vì đối phó bọn họ mà giở trò với bừa truyền tống, nếu không phải vận khí bọn họ tốt, phỏng chừng đã sớm chết trong Ám dạ chi sâm rồi.
Đủ loại chuyện như thế, làm sao hắn tha cho Lương Văn được?
"Ngô!"
Lời nói của Lương Văn bị chặn trong cổ họng, hoảng sợ nhìn thiếu niên trước mắt, trước giờ hắn chưa từng nghĩ tới, phế vật này sẽ có thủ đoạn làm người ta sợ hãi như vậy...
Đau!
Cái cảm giác đau đớn kịch liệt này làm toàn thân Lương Văn run lên, nhưng hắn lại không thể nói được lời nào, mặt xám như tro tàn nhìn Thiên Thừa Ngôn...
An Lâm vội vàng bụm chặt môi, nỗi sợ hãi mãnh liệt dâng lên trong lòng, nàng nhịn không được lui về phía sau vài bước, không có lá gan tiến lên cứu viện cho Lương Văn...
Đúng lúc này, chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878752/chuong-809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.