Tuy chỉ là cảm giác của hắn, nhưng Kim Khải khẳng định, hắn quen nữ nhân này!
"Xin lỗi, Kim công tử nhận nhầm người, ta không quen ngươi." Thư Ninh ngước mắt nhìn dung nhan tuấn mỹ trước mặt, trong mắt không còn thanh nhã lúc trước, chỉ có sự lạnh nhạt cự người ngoài ngàn dặm.
Mười mấy năm trước, lúc nàng rời khỏi Tô gia, hôn ước với Kim gia cũng đã giải trừ, sau đó, phụ thân nàng vì muốn ngồi cùng thuyền với Kim gia nên đã chuyển hôn ước này cho Tô Sương.
Hiện tại, Kim Khải đã là vị hôn phu của Tô Sương.
Nàng không có hảo cảm gì với người Tô gia, dĩ nhiên cũng sẽ không có sắc mặt tốt với Kim Khải...
"Chúng ta quả thật quen biết!"
Kim Khải vươn tay muốn bắt lấy Thư Ninh, vẻ mặt lại lạnh nhạt trước sau như một.
"Ngươi muốn làm gì?" Thư Ninh biến sắc, nàng không ngờ trước mặt công chúng, Kim Khải lại hành động như vậy.
Nhưng Kim Khải căn bản không cho nàng cơ hội phản kháng, hai tay gắt gao giữ chặt Thư Ninh, con người vàng kim nhìn nàng chằm chằm.
"Ngươi rốt cuộc là ai?"
Nhìn gương mặt anh tuấn gần trong gang tấc, hô hấp của hắn còn phả vào mặt nàng, nhưng trong lòng Thư Ninh không có cảm giác gì động tâm gì, chỉ có ghê tởm.
Bỗng nhiên, một bàn tay trắng mịn như ngọc hung hăng đẩy Kim Khải ra.
"Ngươi không được khi dễ Thư Ninh!"
An Thiến chống nạnh, bộ dáng giống như gà mái bảo hộ gà con, đứng phía trước Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878747/chuong-804.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.