Ngoài Ám dạ chi sâm không tối tăm u ám như trong rừng, ánh mặt trời ấm áp bao phủ chân núi, xuyên qua lá cây, loang lổ chiếu xuống mặt đất.
Đã qua nửa tháng, vài người lục tục từ trong núi đi ra, mang đến hơi thở náo nhiệt cho chân núi yên tĩnh này...
"Các ngươi đoán, tiểu đội phế vật kia thế nào rồi? Đã lâu như vậy cũng không thấy dùng bùa truyền tống thoát ra, có thể đã dữ nhiều lành ít hay không?"
"Ha ha, khẳng định là vậy, thực lực bọn họ làm sao có thể sống sót trong Ám dạ chi sâm? Nửa tháng nay cũng không thấy tung tích bọn họ, nhất định đã chết dưới móng vuốt của ma thú nào đó rồi, không còn khả năng xuất hiện nữa."
"Ngươi nói, bọn họ cũng thật là, nếu chịu hiến thân, một vài cường giả cũng sẽ tiếp nhận, cố tình bốn người bọn họ lại hợp thành một tiểu đội phế vật, thế không phải tự tìm chết là gì?"
Mọi người đều lắc đầu, tiếc hận than thở.
Nghe mọi người nghị luận sôi nổi, Phiên Lâm cười lạnh, trước khi vào Ám dạ chi sâm, Lương Văn đã đến tìm hắn, dùng một viên đan dược phàm giai mua chuộc hắn, giở trò với bùa truyền tống của bọn họ, cho nên, lần này những người đó nhất định không thể toàn thân mà ra.
Nghĩ đến đây, Phiên Lâm nhịn không được nhìn về phía Ám dạ chi sâm, vừa nhìn liền biến sắc, ánh mắt âm trầm.
Dưới nắng sớm, vài thân ảnh lọt vào tầm mắt hắn...
Không!
Không thể nào!
Bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878746/chuong-803.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.