Chương trước
Chương sau
"Đại tiểu thư, ngươi cũng giúp đỡ bọn họ?" Trong lòng Tôn giả trào dâng lửa giận, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo, "Đừng quên, ngươi là người Diêu gia, trong cơ thể chảy huyết mạch Diêu gia, bây giờ ngươi lại giúp người ngoài giết người Diêu gia, ngươi không sợ gia gia ốm đau nằm trên giường bệnh của ngươi thất vọng sao?"

Diêu Vân Thanh cười lạnh, không hề sợ hãi nhìn thẳng vào mắt Tôn giả.

"Tôn giả không quản chuyện Diêu gia, tất nhiên không biết những chuyện xảy ra gần đây, Diêu Vân Thanh ta tuy là nữ tử nhưng cũng mang huyết mạch Diêu gia, là cháu gái gia gia yêu thương nhất, bây giờ nhân lúc gia gia bệnh nặng, đem bán ta cho Cung gia, đổi lấy nguồn cung cấp đan dược mười năm, hơn nữa còn lấy bằng hữu ta để uy hiếp, chẳng lẽ bọn họ đối với ta như vậy, ta còn phải đi liếm ngón chân bọn họ hay sao? Diêu Vân Thanh ta không hạ tiện như vậy!"

Thanh âm nữ tử thanh thúy, gằn từng chữ một, hung hăng đâm vào lòng lão giả.

Lão giả nhíu mày, hắn chỉ mới một thời gian không xuất hiện thôi mà đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, hắn bất giác dời mắt về phía Diêu Lâm đang sợ hãi rụt rè một bên.

"Về sau, ngươi tự đến giải thích với ta!"

Mặc kệ thế nào, bây giờ đang có người ngoài ở đây, mà Diêu Lâm là dòng chính Diêu gia, dĩ nhiên phải giữ thể diện cho hắn.

"Đại tiểu thư, Diêu Lâm có sai trước, ngươi có thể tìm ta làm chủ, tại sao phải cấu kết với người ngoài tổn thương người Diêu gia?"

"Người ngoài? Ha ha!" Diêu Vân Thanh cười to hai tiếng, ánh mắt bi ai, "Tôn giả, ngươi biết không? Vị này là bằng hữu của ta, Mộ Như Nguyệt, nàng là đệ tử của một đan dược sư cường đại, ta tốn rất nhiều công sức mới mời được nàng đến Diêu gia chữa bệnh cho gia gia, nhưng mà... Nhị thúc lại..."

Nói tới đây, Diêu Vân Thanh kích động, phẫn nộ chỉ trích: "Sau khi hắn nghe nói những người này tới là để chữa bệnh cho gia gia, hắn lại sai đám người này tới giết nàng! Ta vì cứu gia gia mà hao tổn tâm huyết, nhưng Nhị thúc lại ngăn trở ta, trong lòng mỗi người đều biết, nhất định là hắn không muốn gia gia khỏe lại, muốn độc chiếm quyền thế Diêu gia!"

Diêu Vân Thanh đương nhiên không nói cho Tôn giả biết Mộ Như Nguyệt vì cứu nàng nên mới làm như vậy, nếu nói thế, bọn họ sẽ rơi vào thế hạ phong, mà Tôn giả và gia gia tình như huynh đệ, dĩ nhiên hi vọng gia gia khỏe lại, duy nhất có thể khiến Tôn giả nhượng bộ cũng chỉ có lý do này.

"Ngươi nói bậy!" Diêu Lâm tức đỏ mặt, nôn nóng nhìn Tôn giả, "Tôn giả, ngươi đừng nghe nàng nói bậy, ta tuyệt đối không làm như vậy, là mấy tên hỗn đản đó vô duyên vô cớ giết Diêu gia, còn giết nhiều người như vậy, Tôn giả, ngươi phải làm chủ cho ta a!"

Ánh mắt Tôn giả trầm xuống, quay đầu nhìn Diêu Vân Thanh: "Ngươi nói thật?"

"Đúng vậy!" Diêu Vân Thanh hung hăng gật đầu, ánh mắt hơi lóe lên, "Tôn giả, Mộ cô nương là đồ đệ của một đan dược sư cường đại, nếu đắc tội nàng, chỉ sợ hắn sẽ bất mãn, hiện tại hắn cho đồ đệ của mình tới xem bệnh tình trước, nếu không được thì hắn mới tự mình đến, nhưng mà, Nhị thúc lại suýt nữa giết nàng, như vậy trên đời này không còn người nào chữa bệnh cho gia gia nữa rồi!"

Lời này là nàng đề phòng cho trường hợp Mộ Như Nguyệt thất bại.

Vị đại sư kia đã nói cho đồ đệ mình tới xem trước, nếu thật sự nghiêm trọng thì mới tự thân xuất mã, dù Mộ Như Nguyệt chữa trị thất bại cũng có thể an toàn rời khỏi nơi này...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.