Nàng quả thật cần tiếp xúc một chút với các thế lực ở đây, không chừng sau này sẽ thuận lợi hành sự hơn...
Liễu phủ, trong khuê phòng truyền đến mấy tiếng vang bang bang.
Liễu Ngọc quét hết gốm sứ trà cụ trên bàn xuống đất, dung nhan vặn vẹo, ánh mắt dữ tợn nói: "Vận khí nữ nhân kia thật sự quá tốt, chỉ bằng cái dung nhan xấu xí kia mà cũng có người giúp nàng! Thật đáng chết!"
Thiếu Thần ca ca phải là của nàng! Bất kì nữ nhân nào cũng không thể cướp hắn đi.
Đáy mắt Liễu Ngọc tối tăm, nồng đậm hàn ý...
Trong Thần Vương phủ, Mộ Như Nguyệt lại không thèm để nàng vào mắt, đối với nàng mà nói, hiện tại không có gì quan trọng hơn kiếm tiền.
Muốn khôi phục vết thương trên mặt rất dễ dàng, chỉ cần một viên phục dung đan là xong, chẳng qua trước giờ nàng chưa từng luyện chế loại đan dược này cho nên tạm thời đúng là không thể khôi phục dung mạo. Dù sao, luyện chế đan dược thì cần có dược liệu, nàng hiện tại không một xu dính túi.
"Có lẽ có thể bán một ít đan dược kiếm tiền."
Ánh mắt Mộ Như Nguyệt chợt lóe, đáy mắt xẹt qua một tia sáng.
"Như Nguyệt!"
Thanh âm thiếu niên từ ngoài cửa truyền vào, không đợi nàng trả lời, cửa phòng đã bị một bàn tay mảnh khảnh đẩy ra....
Không thể không nói, thiếu niên này rất gầy, gầy đến mức khiến người ta đau lòng, làn da trắng nõn gần như trong suốt, nhìn có chút suy dinh dưỡng.
"Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878488/chuong-545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.