Càng quan trọng hơn là hắn không quên còn có một người.
Mộ Như Nguyệt!
Nghĩ đến cái tên này, trong lòng Thiên Nguyên bất giác nhảy dựng, đều là đan dược sư dĩ nhiên hắn biết năm đó Mộ Như Nguyệt là người trị hết bệnh cho thiếu tông chủ Dược Tông.
Hơn nữa, nàng còn là người Tiêu gia.
Tiêu gia chính là người đứng đầu Thánh Cảnh, bọn họ không thể đắc tội nổi, nếu thật sự để những người này giết Vô Ngu đại sư, chỉ sợ nha đầu kia sẽ lập tức san bằng môn phái.
Lúc đó một người cũng đừng hòng chạy thoát!
Đây cũng là điều làm Thiên Nguyên băn khoăn...
"Môn chủ!" Hầu lão hung hăng trừng mắt Thiên Nguyên, sau đó quay đầu nhìn môn chủ, cau mày nói, "Nếu lưu lại hắn, hậu quả không dám tưởng tượng, xin môn chủ đại nhân sớm quyết đoán, chẳng lẽ muốn để đến lúc Thanh Vân Môn bị người ta thâu tóm rồi mới hối hận?"
Hắn nói thẳng ra như vậy làm môn chủ cảm thấy rất có đạo lý, ánh mắt trở nên tàn khốc, nói: "Người tới, chấp hành!"
Dứt lời, hắn chậm rãi nhắm mắt lại.
Tuy hắn luyến tiếc Vô Ngu nhưng nhân tính vốn ích kỷ, hắn tuyệt đối sẽ không giữ lại bất kì kẻ nào uy hiếp địa vị của mình!
"Vâng, Môn chủ!"
Trong lòng Hầu lão rất vui vẻ, ánh mắt âm ngoan quét về phía Vô Ngu.
Xem ra lão nhân này sẽ nhanh chóng tan biến trong ngọn lửa này....
Ngay lập tức, hai vị hộ pháp đi về hướng Vô Ngu, bắt đầu châm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878454/chuong-511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.