Mộ Như Nguyệt lạnh lùng nhìn về phía Tiêu Tam gia sắc mặt tái nhợt: "Ta đã nói rồi, bất kì người nào đụng đến đại ca ta đều chỉ có một kết cục!"
Đó chính là... chết!
Tiêu Tam gia run rẩy, Diêu Kinh cũng không thoát nạn được, hắn làm sao có thể cầu những người này buông tha mình?
Xong rồi...
Hoàn toàn xong rồi.
Hắn làm cái gì không tốt, một hai muốn đưa nam nhân của tiểu thư dòng chính Diêu gia cho người khác?
Đám trưởng lão Tiêu gia đều theo bản năng lui về phía sau vài bước.
Bọn họ còn không tính đối địch với Diêu gia.
Còn Tiêu Tam gia, để hắn tự sinh tự diệt là tốt nhất...
Mộ Như Nguyệt rút trường kiếm ra, một cơn cuồng phong xẹt qua không trung đánh về phía Tiêu Tam gia làm hắn văng ra ngoài.
Phanh!
Thân thể hắn đập vào cái bàn, cái bàn lập tức vỡ đôi.
Phụt!
Hắn phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt hoảng sợ nhìn bạch y nữ tử đi về phía mình, trái tim hung hăng run rẩy.
Nỗi tuyệt vọng đè nặng trong lòng hắn, làm hô hấp cũng trở nên khó khăn. Hiện giờ Tiêu Tam gia không nghĩ đến chuyện gì khác, chỉ muốn sống thôi....
Mộ Như Nguyệt chậm rãi đi tới.
Sát khí tăng lên theo mỗi bước đi, bạch y nhẹ phất, tóc đen tung bay.
"Không!"
Khóe mắt Tiêu Tam gia như muốn nứt ra, đang định cầu xin tha thứ, đúng lúc này, một thân ảnh từ ngoài cửa vọt vào, phụt một tiếng, trường kiếm đâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878432/chuong-489.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.