"Nguyệt Nhi, nếu hắn là đại ca ngươi, vậy ta tạm thời tin tưởng hắn, bất quá..." Diêu Vân Thanh trừng mắt Tiêu Phong, "Tiểu tử, ta tuyệt đối không muốn ngươi chịu trách nhiệm, ngươi chết tâm đi."
Mặt Tiêu Phong không có biểu tình gì, nhìn Diêu Vân Thanh, lãnh khốc nói: "Tốt."
"..."
Diêu Vân Thanh trợn to mắt.
Hắn... hắn cứ như vậy đồng ý rồi? Nhưng đây cũng là chuyện tốt, nàng cũng không muốn dây dưa với nam nhân này....
Mộ Như Nguyệt nhìn hai người, cũng không nói nhiều.
Hai người này đều đã từng bị tổn thương tình cảm.
Một người bị bạn trai và muội muội phản bội, một người bị nữ nhân vô tình vứt bỏ, cho nên muốn bọn họ mở rộng cửa lòng còn có một đoạn đường dài phải đi...
"Nguyệt Nhi, chúng ta đang ở tửu lâu ăn cơm, hay là các ngươi cùng đi đi." Diêu Vân Thanh cầm tay Mộ Như Nguyệt, tươi cười rực rỡ như ánh mặt trời.
Mộ Như Nguyệt chần chờ một lát, gật gật đầu: "Được."
-----------------
Tửu lâu Long Thái, trong một căn phòng xa hoa, Diêu Vân Thanh vừa đẩy cửa ra, lão nhân ngồi đối diện dời mắt nhìn lại, khuôn mặt già nua nở nụ cười: "Đại tiểu thư, ngài đã trở lại?"
"Chương bá bá, ta giới thiệu với ngươi hai người", Diêu Vân Thanh cười nói, "Vị này ta đã từng nhắc với ngươi, Mộ Như Nguyệt, còn đây là huynh trưởng của nàng."
"Nga?" Chương Lâm chậm rãi đứng dậy, cười ha hả nói: "Thì ra là Mộ cô nương, ta cảm tạ ngươi trong thời gian ở học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878392/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.