"Tiêu lão!"
Tim Tiêu lão gia chủ nhấc lên tới cổ họng, trong lòng tràn ngập sợ hãi làm hắn run rẩy lên, trong mắt toàn là kinh sợ.
"Khụ khụ!"
Tiêu lão ho khan hai tiếng, miệng phun ra máu tươi nhiễm đỏ áo bào màu xám, hắn ngẩng đầu nhìn chăm chú vào Nam Cung Tử Phượng. Từ đầu đến cuối hắn vẫn chắn trước mặt mọi người, chưa từng rời đi.
"Lão phu đã nói, dù phải chết cũng phải bảo hộ người Tiêu gia, muốn tổn thương bọn họ nhất định phải bước qua xác ta!"
Hắn nắm chặt nắm đấm, từ từ đứng dậy...
Thân thể lão giả lung lay tựa như lúc nào cũng có thể bị gió thổi bay, nhưng bước chân hắn lại cứng rắn dị thường, mặc kệ chịu đả kích cỡ nào cũng không tránh ra...
Tiêu lão ngẩng đầu, đôi mắt vẩn đục mang theo sự kiên quyết, thấy chết không sờn: "Nam Cung Tử Phượng, tới Tiêu gia chính là sai lầm lớn nhất của ngươi, nếu đã vậy, ngươi hãy bồi lão nhân ta cùng xuống hoàng tuyền đi, ha ha ha!"
Oanh!
Một màng chắn trong suốt từ từ bao phủ Tiêu gia, giống như muốn bảo hộ mọi người trong tấm chắn kia.
"Tiêu lão, ngươi muốn làm gì?" Tiêu lão gia chủ nôn nóng hô to, vung tay phóng một ngọn lửa xanh biếc về phía tấm chắn, nhưng lại bị một luồng sáng bắn ngược ngược lại.
'Phịch' một tiếng, lão gia chủ ngã trên mặt đất, ánh mắt tuyệt vọng nhìn thân ảnh màu xám mờ ảo, đạm mạc bên ngoài.
"Đây là át chủ bài cuối cùng của Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878239/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.