Ánh mắt Nam Cung Tử Phượng lạnh lùng nhìn người Tiêu gia, khóe môi gợi lên nụ cười mỉa mai tựa như không hề để những người này vào mắt.
"Tiêu Thiên Vũ, Thánh Nguyệt phu nhân, cha mẹ của Mộ Như Nguyệt!" Nam Cung Tử Phượng híp mắt, trong mắt xẹt qua lãnh ý, nếu hai người này chết, không biết Mộ Như Nguyệt sẽ có bao nhiêu đau khổ...
Nàng thực mong chờ được nhìn thấy biểu tình của nàng lúc đó...
"Ngươi là người Nam Cung gia?" Tiêu Thiên Vũ cau mày, sắc mặt dần trở nên âm trầm.
"Ha ha", Nam Cung Tử Phượng khẽ cười hai tiếng, vẻ mặt lãnh ngạo, khinh thường nói: "Nam Cung gia? Những người đó đều là hạ nhân của ta mà thôi, căn bản không xứng so sánh với ta, Tiêu Thiên Vũ, Thánh Nguyệt phu nhân, nếu các ngươi không mang Mộ Như Nguyệt về Tiêu gia, có lẽ Tiêu gia vẫn sẽ bình yên, bất quá các ngươi sẽ nhanh hối hận thôi, bởi vì nàng mang đến nguy cơ diệt tộc cho các ngươi!"
Tâm Thánh Nguyệt phu nhân khẽ run lên, khuôn mặt tuyệt mỹ nháy mắt lạnh băng: "Chính ngươi hại nữ nhi ta mất tích? Đúng không?"
"Ha ha ha!" Nam Cung Tử Phượng cười điên cuồng, trên khuôn mặt lạnh băng hiện lên sát khí, "Mất tích? Nàng phỏng chừng đã thi cốt vô hồn rồi, mấy người các ngươi là người thân của nàng, đương nhiên ta sẽ không buông tha! Người Tiêu gia nghe cho rõ đây, Tử Phượng ta hôm nay tới lấy mạng các ngươi, nếu thức thời thì ngoan ngoãn chịu trói, miễn cho phải chịu đựng thống khổ!"Giống như Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878236/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.