Biết rõ những lời thiếu nữ nói là thật, muốn nàng tiếp nhận hắn là quá khó khăn.... Nhưng mà, khi nghe lời này, trái tim hắn vẫn khẽ nhói đau.
Nữ nhân này vẫn thẳng thắn như vậy, nàng không biết lời mình nói đả thương người cỡ nào?
May mắn duy nhất chính là nàng không còn hận hắn nữa, đây cũng coi như nỗ lực của hắn có hiệu quả tốt, không phải sao? Nếu có một ngày có thể nói chuyện với nàng như bằng hữu, có lẽ khoảng cách giữa nàng và hắn sẽ gần thêm một chút...
Ngóng nhìn thân ảnh thiếu nữ đi xa, Phượng Kinh Thiên không ngăn cản, chỉ chăm chú nhìn bạch y càng lúc càng xa, thật lâu không dời mắt...
Thánh cảnh, Tiêu gia.
Tiêu Thiên Vũ đang cùng Thánh Nguyệt phu nhân đàm luận cái gì, thần sắc hai người đều rất nghiêm trọng. Thấy cha mẹ mình như vậy, Tiêu Uyển an tĩnh ngồi một bên, khuôn mặt phấn điêu ngọc trác lộ vẻ buồn rầu.
"Phu quân, ngươi nói Nguyệt Nhi thật sự đang ở Trung Châu sao?"
Tiêu Thiên Vũ nghiêm túc gật đầu: "Là thiếu tông chủ Dược tông Mộ Dung Thanh Sơ suy đoán, hắn nói Nguyệt Nhi đi về hướng Trung Châu, thực lực bị phong ấn, cho nên Vô Trần mới vội vàng chạy đến Trung Châu tìm Nguyệt Nhi, tuy thiên phú của Nguyệt Nhi mạnh nhưng thực lực bị phong ấn, lỡ như gặp phải chuyện gì nguy hiểm thì không xong."
Có lẽ cảm nhận được Thánh Nguyệt phu nhân lo lắng, Tiêu Thiên Vũ nhẹ nhàng nở nụ cười: "Ngọc Nhi, yên tâm đi, nếu Vô Trần đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878235/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.