Đáng tiếc tên đã lên dây không thể không bắn, nếu nàng không chết, có lẽ sau này người chết sẽ là hắn! Vì vĩnh tuyệt hậu hoạn, nha đầu này nhất định phải chết ở đây!
Điều duy nhất làm hắn tiếc nuối chính là, nếu sớm biết thiên phú của nàng, còn có nhiều đan dược như vậy, dù thế nào hắn cũng sẽ không ngăn cản chuyện của nàng và Phượng Kinh Thiên, thậm chí còn không màng tất cả để tác hợp.
Nhưng mà trên đời không có nếu, hắn đã bỏ lỡ một thiên tài tuyệt thế như vậy...
Phượng Tường lấy lại tinh thần, một đạo kiếm khí cường đại phát ra từ thanh kiếm của thiếu nữ, hắn vội vàng nâng kiếm lên chắn, 'oanh' một tiếng, một luồng khí hung hăng đánh vào ngực hắn, sắc mặt hắn tái nhợt, phun một ngụm máu tươi.
So với lúc trước, thực lực và tốc độ của nàng rõ ràng mạnh hơn rất nhiều!
Cho dù là người mới bước vào cấp thiên phú cũng có thể dùng đan dược để nâng thực lực lên ngang hàng với hắn....
Sắc mặt Phượng Tường rốt cuộc thay đổi, ánh mắt âm trầm, nghiêm nghị. Mà những người khác đã bị dọa choáng váng, đặc biệt là Lam Hinh, thân thể run rẩy, thậm chí không dám mở miệng nói một chữ sợ sẽ khiến ma nữ kia chú ý.
Nàng hối hận...
Lam Hinh gắt gao nắm chặt nắm tay, trong lòng hối hận chưa từng có.
Đại tiểu thư cao ngạo tự đại như nàng, giờ phút này đã cảm nhận được thế nào là hối hận.
"Lam Nguyệt!"
Ánh mắt Lam Hinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878228/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.