Hối hận? 
Không sai, hiện tại Ngô Hâm quả thật rất hối hận, hắn cho rằng Tiêu Phong chỉ là một phế vật nên lúc trước mới không hề do dự mà gậy đánh uyên ương, nhưng ai có thể ngờ được phế vật kia lại là đại thiếu gia thiên tài của Tiêu gia? 
Tựa như cảm nhận được ánh mắt trào phúng của mọi người, hắn xấu hổ đến nỗi hận không thể chui xuống gầm bàn. 
Từ bỏ một con rể tốt như vậy để lựa chọn một thứ rác rưởi, ai có thể vui nổi? 
Sắc mặt Ngô Khuynh Tuyết tái nhợt, hai mắt rưng rưng nhìn Tiêu Phong, ánh mắt nhu nhược động lòng người, ủy khuất vạn phần, tựa như muốn Tiêu Phong nói đỡ vài lời cho bọn họ. 
Tiêu Phong quay đầu đi, không hề nhìn nàng lần nào, tựa như trong mắt hắn, nữ nhân này chỉ là một người xa lạ không có quan hệ gì với hắn.... 
Người Tiêu gia cũng không ngờ giữa Tiêu Phong cùng Ngô Khuynh Tuyết còn có một đoạn chuyện xưa như vậy. 
Thiếu gia nhà bọn họ thiên tài cỡ nào? Những người này cũng dám khinh thường thiếu gia, loại người khi biết được thân phận của thiếu gia thì muốn leo lên, còn khi thiếu gia bị phong bế thực lực thì khinh thường, nữ nhân như vậy không có tư cách làm nữ chủ nhân Tiêu gia. 
Dựa vào năng lực của thiếu gia hoàn toàn có thể tìm được một nữ tử tốt hơn. 
Tâm của Ngô Khuynh Tuyết như chìm vào đáy cốc, cuối cùng nam nhân này vẫn không tha thứ cho nàng.... 
Trái tim nàng tựa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878201/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.