Chương trước
Chương sau
Lời thiếu nữ nói hung hăng đâm vào lòng Ngô Hâm, làm hắn mặt mày choáng váng, phế vật Tiêu Phong kia cư nhiên là đại thiếu gia Tiêu gia? Này hẳn không phải là sự thật...

"Nhưng mà, Tiêu Phong là một phế vật, sao có thể là đại thiếu gia của Tiêu gia?"

Ngay lập tức, vô số ánh mắt bắn về phía Ngô Hâm, rất nhiều người dùng ánh mắt vui sướng khi người gặp họa nhìn hắn, người này chán sống rồi sao, dám công khai mắng đại thiếu gia của Tiêu gia là phế vật.

Còn những đệ tử thế gia khuynh tẫn tài sản để đi theo Ngô gia đến dự hôn lễ, sau khi nghe hắn nói lời này, liền vội vàng lui về phía sau mấy bước, tựa như không quen biết Ngô Hâm."Ha ha", đan tôn giả cười khẽ, khịt mũi coi thường nói, "Cư nhiên có người dám mắng một võ giả ngụy thiên phú là phế vật, thế đạo này đúng là đảo điên rồi."

Ngụy thiên phú?

Sắc mặt Ngô Hâm thoáng chốc tái nhợt, Tiêu Phong không những là đại thiếu gia Tiêu gia mà còn là võ giả ngụy thiên phú? Đả kích này làm hắn suýt chút nữa hôn mê bất tỉnh.

"Muội muội, bọn họ là người Ngô gia." Tiêu Phong đi đến bên cạnh Mộ Như Nguyệt, cố ý nhắc nhở một câu.

"Nga, thì ra là Ngô gia", Mộ Như Nguyệt gật gật đầu, tựa hồ bây giờ mới biết đối phương là ai, "Các ngươi là người của Ngô gia ở Nam đảo? Mấy ngày trước đại ca ta ra ngoài bị trọng thương, thực lực bị phong ấn, may mắn có đại tiểu thư Ngô gia cứu giúp, hơn nữa còn tự định chung thân (tự đính ước với nhau)."

Các đệ tử thế gia vốn lui về phía sau, vừa nghe thấy lời này, lại vội vàng tiến lên đứng phía sau Ngô Hâm, bọn họ không ngờ Ngô gia lại may mắn có được mối quan hệ với Tiêu gia.

"Chúc mừng chúc mừng!"

"Ngô gia chủ, ngươi sinh một nữ nhi thật tốt a."

"Ha ha, xem ra chúng ta phải chúc mừng trước rồi."

Khách khứa đứng dậy, mỉm cười chúc mừng Ngô Hâm.

Ngô Hâm chỉ là gia chủ của một gia tộc nhỏ, đã khi nào được gặp nhiều nhân vật lớn như vậy? Đặc biệt là những người này còn tươi cười nói chuyện với hắn, lập tức làm đầu óc hắn choáng váng, nhất thời không thể hồi phục tinh thần.

Nhưng hiện tại tâm tình hắn rất hưng phấn, nữ nhi của hắn được đại thiếu gia Tiêu gia nhìn trúng, đó là vinh hạnh cỡ nào? Hắn có thể không vui sao?

Lúc này Ngô Hâm nghiễm nhiên đã quên lúc trước hắn khinh thường Tiêu Phong thế nào.

"Bất quá thật đáng tiếc", Mộ Như Nguyệt lắc đầu, ánh mắt lạnh băng nhìn về phía Ngô Hâm, "Ngô gia chủ không chấp nhận hôn sự của đại ca ta cùng đại tiểu thư Ngô gia, thậm chí còn tìm vị hôn phu cho đại tiểu thư Ngô gia."

Lời chúc mừng của những người đó còn chưa nói hết đã bị lời này của Mộ Như Nguyệt chặn họng lại rồi.

Cự tuyệt liên hôn với Tiêu gia? Ngô gia này có ngốc hay không?

"Cho nên, đại ca ta quyết định cùng đại tiểu thư Ngô gia bỏ trốn." Mộ Như Nguyệt tựa hồ cảm thấy năng lực thừa nhận của mọi người quá mạnh mẽ, cũng không nói hết một lần mà nói từng chút từng chút như thế vài lần, thật là làm người ta có chút không chịu nổi.

Nàng nhàn nhạt nhìn về phía Ngô Khuynh Tuyết, nói tiếp: "Đáng tiếc, tiểu thư Ngô gia phản bội đại ca ta, quyết định tiếp nhận vị hôn phu của nàng, trơ mắt nhìn vị hôn phu nàng động thủ với đại ca ta, nếu không phải ta tình cờ đi ngang qua nơi đó, sợ là đại ca ta đã không còn mạng để trở về! Tuy Tiêu gia chúng ta không để ý đến bối cảnh dòng dõi của nhà gái, cũng không để ý đến thiên phú, tài mạo, nhưng lại rất quan tâm việc nữ nhân đó yêu thân phận của Tiêu Phong hay yêu con người hắn, nếu đại ca nói ra thân phận của mình, Ngô gia nhất định không màng tất cả muốn gả Ngô Khuynh Tuyết cho đại ca, nếu vì hắn không có thực lực mà từ bỏ hắn, người như vậy, Tiêu gia không cần."Lời này giống như một chậu nước lạnh dội lên đầu Ngô Hâm, hắn chỉ cảm thấy toàn thân lạnh băng, thậm chí không nói được lời nào...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.