“Vốn dĩ muốn cho ngươi chết thống khoái, đáng tiếc, ngươi không muốn nhận cơ hội này, vì không muốn đôi mắt ta bị thân thể ngươi làm bẩn, cũng chỉ có thể để ngươi ngây ngốc ở đây, cho đến khi linh hồn ngươi bị thiêu cháy sạch sẽ, ngươi mới có thể được giải thoát...”
Nam nhân phất tà áo, không thèm liếc Tiêu Mẫn một cái, xoay người đi vào cảnh nội Thánh cảnh.
Tiêu Mẫn bị vây thiêu trong ngọn lửa màu đen, muốn sống không được, muốn chết không xong, chỉ có thể tuyệt vọng nhìn thân ảnh nam nhân dần dần biến mất, trong lòng cực kì hối hận.
Nếu... nếu gia gia không nuông chiều nàng từ nhỏ có lẽ nàng sẽ không dưỡng thành tính tình kiêu ngạo ương ngạnh thế này, cũng không trêu chọc vào những người này.
Nói cho cùng, tất cả là lỗi của gia gia!
Là hắn không nghiêm khắc với nàng nên mới tạo nên sai lầm như vậy!
Không biết Tiêu Nhân nghe được mấy lời này, có bị chọc tức đến sống lại hay không...
Đêm. Ánh trăng ảm đạm không ánh sáng.
Mộ Như Nguyệt vừa lên giường nằm đã cảm thấy một trận buồn ngủ ập đến, hai mắt không có cách nào chống lại được, trong lúc mông lung hình như nhìn thấy một thân ảnh bay vào phòng...
Nam nhân đứng ở đầu giường chằm chú nhìn thiếu nữ trên giường, đôi mắt tím tràn đầy nhu tình.
Ngón tay thon dài xẹt qua chóp mũi thiếu nữ, lướt qua bờ môi mỏng, nhẹ nhàng xoa lên, ánh mắt hắn ôn hòa như vậy, động tác trên tay cũng dịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878138/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.