“Mẫn Nhi!” Sắc mặt Tiêu Nhân đại biến, ánh mắt hung ác nhìn nam nhân bạc y, “Ngươi động thủ với một nữ nhân tay trói gà không chặt, còn xem là nam nhân sao?”Nam nhân kia chỉ lạnh lùng nhìn hắn một cái, đột nhiên, Tiêu Nhân cảm giác nguyên khí trong cơ thể không chịu khống chế, di động loạn trong cơ thể, khuôn mặt già nua của hắn nháy mắt tái nhợt, thống khổ kêu rên.
Dần dần, thân thể hắn nứt ra nhiều khe hở, máu tươi từ những khe hở đó chảy ra...
“Động thủ với một nữ nhân thì thế nào?” Nam nhân chậm rãi cong khóe môi, lạnh lùng cười, “Phàm là người tổn thương nàng, không chỉ là nữ nhân, cho dù là hài đồng ba tuổi ta cũng không bỏ qua!”
Tiêu Nhân cắn chặt răng, máu từ khóe miệng chảy xuống.
“Ngươi làm như vậy không sợ thanh danh quét rác, để lại tiếng xấu muôn đời?”
Nam nhân mắt tím cười trào phúng: “Trong lòng ta, thanh danh không quan trọng bằng nàng.”
Ý tứ là, thanh danh quét rác, tiếng xấu muôn đời thì thế nào?
Chỉ cần tổn thương nàng, mặc kệ là nữ nhân hay tiểu hài tử ba tuổi, hắn đều không bỏ qua.
Tiêu Nhân đột nhiên nghĩ đến nam nhân hắn gặp ở Tử Nguyệt quốc ngày đó.
Nam nhân được xưng là Quỷ Vương cũng từng nói như vậy...
Cho dù điên đảo cả Thánh cảnh cũng sẽ không để nàng bị thương tổn một chút.
“Ngươi là Quỷ Vương đúng không? Ngươi nhất định là nam nhân kia, không ngờ ngươi lại tới Thánh cảnh! Ha ha, các ngươi cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878137/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.