“Một Mộ gia nho nhỏ mà thôi”, Tiêu Thiên Vũ cười lạnh, ánh mắt bắn ra hàn khí, “Còn có Cảnh Vương thế tử kia, ngay cả nữ nhi ta cũng dám xem thường, hắn nghĩ mình là ai! Còn cái nữ nhân tên Mộ Đình Nhi kia, dám khắp nơi đối nghịch với nữ nhi bảo bối của ta, sao có thể bỏ qua cho nàng? Hiện tại, ta đã gấp không chờ nổi muốn tuyên bố thân phận nữ nhi chúng ta, khiến những người đó hối hận!”
Nói xong lời cuối cùng, trong mắt hắn rõ ràng có sát khí.
Thánh Nguyệt phu nhân cầm tay Tiêu Thiên Vũ, than khẽ: “Vốn dĩ Uyển Nhi cũng muốn đi cùng chúng ta, trong khoảng thời gian này nàng vẫn luôn nhớ Như Nguyệt tỷ tỷ của nàng, bây giờ biết Nguyệt Nhi là nữ nhi ruột của chúng ta còn thúc giục chúng ta đón Nguyệt Nhi về nhà, chẳng qua mấy ngày nữa nha đầu kia phải làm khảo nghiệm thiên phú, vẫn nên để nàng ở nhà chuẩn bị cho tốt.”
Nghĩ đến thời điểm nha đầu kia biết Nguyệt Nhi là tỷ tỷ ruột của mình hưng phấn nhảy cẩng lên, Thánh Nguyệt phu nhân nhịn không được nở nụ cười. Hiện giờ nàng tìm được nữ nhi rồi, cũng coi như không còn gì tiếc nuối nữa.
“Ngọc Nhi, chúng ta đến cái gia tộc chỗ nữ nhi sinh sống 15 năm kia trước, bắt hắn cho Tiêu gia chúng ta một công đạo.”
Tiêu Thiên Vũ cười lạnh lộ ra nhàn nhạt hàn ý.
Bọn thị vệ đi theo phía sau cũng phải rùng mình. Bọn họ đều hiểu rõ, lần này thiếu chủ cùng thiếu chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-dan-duoc-su-quy-vuong-yeu-phi/1878113/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.