Và trước khi đôi môi hai người kịp đến với nhau chia sẻ vị ngọt….“Tít…tít…tít….”Là chiếc điện thoại trong túi quần Hạo Thiên.Băng Hạ mở bừng mắt, đôi mắt màu xám tro trong veo thuần khiết, cô đẩy nhẹ anh ra, quay mặt đi.Thiên chớp chớp mắt, khóe môi nở một nụ cười thú vị, anh từ từ rút điện thoại trong túi ra, là Nhật Long.- Alô?Hạ cố ổn định nhịp thở, lần đầu tiên cô thấy mặt mình nóng ran thế này.- À, buổi party ngày mai…ừ, tôi biết rồi.Anh cúp máy, quay sang nhìn Băng Hạ vẫn giấu khuôn mặt ra chỗ khác, anh cười.- Này!- Gì?- Mai em rảnh không?- Mai?- Ừ?- Lúc nào?- Tối.Cô quay lại, ngước mắt lên nhìn anh.- Làm gì?- Đi dự party với anh.- Party?- Kỷ niệm 40 năm ngày thành lập một công ty đối tác với Trịnh Âu.Rèm mi hơi cụp xuống, che bớt đi đôi mắt trong suốt như thủy tinh, giọng nói của cô nhòe đi theo cơn gió thu vừa đi ngang.- Sao anh không bảo Phù Dung?Phải rồi, trong suy nghĩ của mọi người bây giờ, anh và Phù Dung là một đôi tình nhân chưa đính ước, xuất hiện trước bao nhiêu nhà lãnh đạo của các công ty khác vào buổi party ngày mai cùng với Niệm tiểu thư của Chim Ưng, chẳng phải sẽ rất thuận lợi cho họ nể phục và nhún nhường vài bước sao? Trịnh Âu và Chim Ưng vốn là hai tập đoàn đáng sợ nhất trên thương trường hiện nay, thâu tóm tất cả các mảng thương mại và dịch vụ kinh tế, nhìn thấy hai con của hai gia tộc này có hôn ước, các thế lực kia có điên cũng chẳng dám động vào.Hạo Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-roi-mua-he/2921004/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.