- Hahaha, Băng, cậu thấy không, sao cái người đó lại có thể ngốc đến như thế chứ? Hahaha.Vy chỉ tay vào màn hình TV, cười sặc sụa như điên, tiếng cười vô cùng nhạt nhẽo, giống như đang cố gắng phát ra tiếng cười thì đúng hơn. Băng Hạ nhìn bộ phim nhí nhố trong TV, rồi lại quay sang nhìn Vy bằng ánh mắt kỳ dị, bộ phim đang quay một đôi tình nhân đang trêu nhau, nữ chính có hơi ngốc, nhưng viễn cảnh giữa hai người đó thực sự lãng mạn, biểu cảm diễn ra khi xem nó nên là ánh mắt long lanh ngưỡng mộ chứ không phải cười như điên thế này. cô lạnh lùng hỏi.- Vy.- Gì cơ? – Vy vẫn dán mắt vào TV, miệng ngoác ra sẵn sàng phá lên cười.- Một là đang có chuyện, 2 là cậu bị điên. Chọn một cái đi.- Hả? – Vy quay lại tròn mắt nhìn Hạ, đôi mắt màu xám tro của cô trong vắt, Vy cảm thấy như người mình đang trong suốt, ánh mắt lạnh lùng nhưng sâu sắc của Hạ có thể nhìn thấu những thứ cô đè nén trong lòng.- Có cậu bị điên ấy, hahaha – Vy quay vào màn hình TV, phá lên cười, cái biểu cảm tươi tỉnh giả tạo ấy như được đông cứng lại rồi dán lên mặt Vy một cách nghiệp dư.- Cậu nghĩ đủ trình độ để lừa mình? – Băng Hạ đứng dậy, ánh mắt hờ hững trùm lên Vy – Cái biểu cảm đó thật quá giả tạo, muốn lừa mình dối người thì nên chuyên nghiệp một chút.Cô quay người, bước vào phòng, trước khi cánh cửa kịp khép lại, Vy còn nghe rõ mồn một tiếng Hạ.- Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-roi-mua-he/2921003/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.