Hạ Linh dè dặt hỏi.
- À vậy hôm qua tôi có làm ra việc gì kì lạ không?
Minh Hoàng cảm thấy câu hỏi này không nên trả lời thì hơn, bởi vì nói ra thì cả hai đều xấu hổ. Trong vô thức anh đưa mắt nhìn cổ áo của Hạ Linh, có chút chột dạ liền đảo mắt đi ngay lập tức.
Hồi tưởng lại một chút cho rõ ràng. Sau khi Hạ Linh khóc rồi ngủ, còn Minh Hoàng lại chạy về phòng sách. Anh thì vẫn thức, lại nhớ đến mấy hình ảnh không nên nhớ. Anh thức đến gần sáng mới có thể ngủ, lúc trời hừng sáng, theo đồng hồ sinh học của bản thân, anh liền thức, dậy đánh răng rửa mặt, sau đó theo thói quen vào phòng lấy đồ đi tắm, lúc liếc qua giường anh chợt nhận ra, quên rằng Hạ Linh đang ngủ ở đây.
Lại nhìn thấy tướng ngủ có chút kì quặc, chăn đã bị cô hất ra xa, chân tay vắt vẻo để loạn xạ, tướng ngủ cũng không xấu lắm, mà anh thấy còn có chút đáng yêu.
Nhưng chưa thấy đáng yêu bao lâu thì Hạ Linh lật người nằm ngửa ra, tình cảnh giống tối qua lại tiếp diễn, hai cúc áo trên cùng mở ra, lấp ló bên trong ẩn hiện, kích thích mắt nhìn, mới sáng sớm thấy cảnh này cũng muốn sịt máu mũi luôn ấy chứ.
Quá tam ba bận, tối qua hai lần chỉ cài được một cúc, anh sợ cô thức thấy bản thân quần áo không chỉnh tề lại suy nghĩ lung tung, thế nên vẫn là tiến đến cài lại giúp cô. Lần này coi như chiến dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-roi-mua-ha/2991363/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.