bầu trời tháng tư không chịu xé vải, làm sao tháng năm mặc áo lên?
— Giản trinh < tháng tư xé vải >
đại biểu lớp làm sao nghe ra ý nói sắc bén của Trần Tri Ngộ, chỉ nghĩ Trần Tri Ngộ phong độ tài hoa hơn người, có thể nói anh đứng đầu “nam thần trường cao đẳng ” …
Trần Tri Ngộ cười không nói, ánh mắt lướt qua trên mặt Tô Nam, có chút lạnh lẽo, có chút nhìn không ra cảm tình.
Bữa ăn này, chỉ có đại biểu lớp cảm thấy mỹ mãn. Trên đường trở về khách sạn, cũng chỉ một mình cô ấy có thể tiếp tục đem chủ đề “Thầy Trần thật là đẹp trai” ra nói tiếp, mặc dù nơi trò chuyện đã khác nhưng nội dung vẫn như nhau.
Tâm trạng lúc về khác lúc đi.
Dưới lầu khách sạn, Trần Tri Ngộ ngừng xe, bất động thanh sắc sai khiến đại biểu lớp, “Thầy thấy phía đối diện có một siêu thị, em có thể qua đó giúp thầy mua một chút đồ ăn vặt không? ”
đại biểu lớp cầu còn không được, “Thầy muốn ăn cái gì? ”
“Ngày mai trên đường trở về thành phố, các em muốn ăn gì thì mua nấy. ”
đại biểu lớp hí ha hí hửng xuống xe.
Trần Tri Ngộ nhìn đại biểu lớp băng qua đường cái, thu hồi ánh mắt, tự tay lấy ramột gói thuốc lá trong hộp xe, đốt lên, nhìn qua kính chiếu hậu. Trong chiếc gương nho nhỏ, có thể thấy đôi mắt của Tô Nam.
“Em là người liên lạc, lớp học có tới năm sáu chục người, hành trình, kế hoạch, phương thức liên lạc… Toàn bộ đều tìm em. Không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-roi-day-nui/9738/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.