- Tôi cho cậu hai con đường.
Lưu Cảnh Thần có cảm giác nắm giữ mọi thứ trong tay, giống như dù là Trương Đại Thiểu cũng không trốn thoát sắp xếp của mình:
- Thứ nhất là chủ động nhận sai, thứ hai là tôi làm cho cậu nhận sai.
- Ha ha!
Trương Đại Thiểu nở nụ cười, Lưu Cảnh Thần đây là đang uy hiếp mình, dám uy hiếp mình, bình thường sẽ không có kết cục gì tốt.
- Lưu Cảnh Thần, anh hẳn là biết tôi chọn con đường nào, không phải sao?
Trương Đại Thiểu rất là tùy ý đáp.
- Cậu cũng không còn giống với trước kia.
Lưu Cảnh Thần cảm thán vô cùng, Trương Thiên trước mắt chính xác là khác xa với Trương Thiên trước kia, lấy ra di động gọi đi:
- Lập tức đem người tới đây.
Không bao lâu sau, hơn mười người xông lên lầu hai, bao quanh Trương Đại Thiểu.
- Bây giờ cậu hối hận còn kịp.
Lưu Cảnh Thần còn nói thêm.
- Tôi chỉ muốn hỏi một chút, lỡ làm hỏng vài thứ ở đây thì ai bồi thường?
Trương Đại Thiểu hỏi một đằng trả lời một nẻo, cười tủm tỉm hỏi.
- Động thủ!
Lưu Cảnh Thần hừ lạnh một tiếng, bàn tay to vung lên, người dưới đều vọt về phía Trương Đại Thiểu.
Lời này là thực sự, hơn mười người kia căn bản là không thể làm gì Trương Đại Thiểu, chỉ trong nửa phút, tất cả đã nằm la liệt trên mặt đất không ai có thể đứng dậy nổi.
Đây vẫn là Trương Đại Thiểu lo lắng ảnh hưởng qua kinh thế hãi tục, cố ý thả chậm tốc độ, bằng không, chỉ cần vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-tien-y/1407077/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.