- Được rồi. Đầu tiên tôi xin lỗi vì đã để xây ra một chút vấn đề nhỏ. Cho nên đối với tình huống trong hơn hai tiếng qua, tôi thật sự không hiểu rõ lắm.
Giang Nguyên mỉm cười nói, sau đó quay sang nhìn Phó thủ tướng Tề:
- Tổ trưởng Tề, phiền ngài có thể nói rố chỉ tình huống hiện tại cho tôi biết hay không?
Giang Nguyên vừa nói xong, gương mặt của Phó. thủ tướng Tế không khỏi giật giật vài cái. Các thành viên bên cạnh nhìn chẫm chẵm vào cây bút của mình, giống như từ trên cây bút có thể nở ra một bông hoa.
Trong lúc gương mặt Phó thủ tướng Tẽ đang giật giật, thư ký đằng sau ông cũng nhìn chằm chằm sàn nhà, giống như trên sàn nhà cũng nở ra một bông hoa.
- Được rồi, nếu tổ trưởng Giang đã cảm thấy khỏe trong người, có thời gian đến tham gia cuộc họp, vậy thì tôi cũng xin nói qua một chút.
Phó thủ tướng Tẽ nhìn chằm chằm Giang Nguyên, nghiến răng nghiến lợi nói.
Mặc dù ông có chút kiêng ky Giang Nguyên, nhưng tuyệt đối không phải là sợ. Mặc kệ thế nào thì ông cũng là Phó thủ tướng Quốc Vụ Viện, hoàn toàn không cần sợ một Phó tổ trưởng thường vụ của một tiểu tổ lãnh đạo tạm thời.
Gương mặt Giang Nguyên cũng không tỏ ra điều gì bất thường, chỉ mỉm cười gật đầu. Hắn rất hiểu tâm trạng của Phó thủ tướng Tẽ, cho nên cũng không trách móc. Phó thủ tướng Tê thể hiện thái độ như vậy, hẳn là ở trên đã có người gõ qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3487069/chuong-908.html