Cạch! Giang Nguyên nhẹ nhàng đặt thẻ từ vào khóa cảm ứng trên cánh cửa phòng. Chỉ nghe cánh cửa phát ra một tiếng vang thật nhỏ rồi mở ra.
Giang Nguyên cũng không tùy tiện bước vào, hai mắt nheo lại, lỗ tai khế run lên. Sau khi xác nhận bên rong không có tiếng động gì khác thường, lúc này mới nhẹ nhàng đẩy cửa ra rồi bước vào.
- Số 1 đã tiến vào.
Nhân viên giám sát khẩn trương nhìn màn hình, sau đó nhìn sang hình ảnh của tay súng bản tỉa đang chia súng vào phòng khách.
Tất cả mọi người đều nhìn chấm chấm màn hình Nhìn thân ảnh quen thuộc đang chậm rãi bước vào phòng khách, tất cả đều cảm thấy kinh ngạc. Hắn đang làm cái gì vậy? Chẳng lẽ đến làm khách hay sao? Tại sao cứ dáng vẻ không nhanh không chậm như thế? Nếu đổi lại là bọn họ, sớm đã hai ba bước nhảy vào phòng rồi, nào có chuyện chậm như con rùa vậy? Đây không phải là cấp cho địch nhân thời gian phản ứng sao?
Trong lúc mọi người đang nóng lòng, Giang Nguyên vẫn cứ không nhanh không chậm, chậm rãi nhìn xung quanh.
Dưới trạng thái Không Minh, tất cả mọi đen tối đều trở nên trong sáng. Giang Nguyên chậm rãi quay đầu nhìn quét qua phòng khách. Sau khi xác nhận không có gì bất thường, liền lặng yên không một tiếng động bước vào phòng trong. Lúc này, bên tai của hẳn vẫn truyền đến tiếng hít thở nhỏ mà dài kia. Điều này giúp cho hắn phán định rõ ràng, đối phương còn chưa. nhận ra điều gì bất thường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3482659/chuong-892.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.