Nghĩ đến đây, đám cô chiêu cậu ấm mới thả lỏng trở lại, bắt đầu đồn lực chú ý vào màn hình. Mặc dù không còn hy vọng, nhưng vạn nhất có kỳ tích thì sao?
Chỉ có Miêu Miêu và La Lệ là tràn đây hưng phấn. Không cần phải nói, Giang Nguyên tất nhiên là thắng rồi.
Giang Nguyên vẫn tiếp tục hát bài hát của hắn, nhưng tay một khắc cũng không ngừng lại, thỉnh thoảng đổi số vào ga, lưu loát chạy đi trên con đường núi.
Phan Hiểu Hiểu ngồi một bên dường như cũng bị Giang Nguyên ảnh hưởng. Nhìn bóng cây lướt như bay bên ngoài, còn có tiếng động cơ vang lên ầm ầm, ngoại trừ hưng phấn thì chẳng còn chút khẩn trương nào nữa. Thậm chí còn cười nhẹ bên tai Giang Nguyên.
Kẹt! Viên Nhất Chương nghiến răng, gân xanh bắt đầu nổi lên trên trán, dùng sức giãm chân ga, toàn lực đuổi theo. Là một trong những thiếu gia cao cấp nhất ở Bắc Kinh, khi còn học ở nước ngoài cũng là một nhân vật phong vân. Sau khi tốt nghiệp về nước liền được ông ngoại mang theo bên cạnh, tự cho mình là rất cao. Bây giờ lại bị một tên ở nông thôn không rõ lai lịch khi dễ như vậy, y thật sự là không cam lòng.
Tính cách cao cao tại thượng của y lại bắt đầu phát huy, điên cuồng muốn đuổi theo Giang Nguyên, thậm chí tại một khúc cua cũng không chậm lại, cứ thế mà tiến lên.
-A
Triệu Minh Tử rốt cuộc đã không còn bình tĩnh được nữa, sắc mặt hoàn toàn trắng bệch. Khi Viên Nhất Chương cua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3410224/chuong-507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.