Dĩ nhiên Giang Nguyên chẳng hề để ý đến những cuyện này. Dù sao những gì cần nhắc Cục trưởng Lý hắn đều đã nhắc rồi, còn làm thế nào là chuyện của Cục trưởng Lý. Nếu đường đường Cục trưởng cục cảnh sát phân cục Hà Tây mà ngay cả chút chuyện này cũng không làm cho sạch sẽ được thì Giang Nguyên cũng chẳng còn cách nào khác.
Hôm nay phòng khám cũng tương đối bận, không những buổi sáng, ngay cả buổi chiều cũng có hai ba chục bệnh nhân xếp hàng.
Việc của Giang Nguyên vẫn nhiều nhất. Hắn vừa khám bệnh, còn châm cứu cho bệnh nhân, xoa bóp, nói chung là không dễ dàng gì.
Cả ngày một mình hắn chạy từ phòng khám nội khoa sang phòng chữa trị, từ phòng chữa trị đến phòng khám nội khoa, giống như một con bướm nhỏ xuyên hoa, các bệnh nhân y tá chỉ thấy hắn chạy vào chỗ này rồi lại chạy ra chỗ kia; ai nấy đầu cảm thấy hắn vô cùng cực khổ.
Chỉ có Hồ lão y sư là mỉm cười, nói từ khi mình đánh bóng tên tuổi của Giang Nguyên, chuyện làm ăn của phòng khám càng lúc càng phát đạt. Bệnh nhân nhiều hơn trước ít nhất một phần tư.
Hồ lão y sư vừa vuốt râu vừa mỉm cười tính toán trong lòng xem tháng này nên phát cho Giang Nguyên bao nhiêu tiền thưởng. Dù sao mảng châm cứu và xoa bóp chỉ có một mình Giang Nguyên phụ trách. Mảng này mỗi ngày phòng khám đều thu vào năm sáu trăm tệ, không thể để Giang Nguyên chịu thiệt được.
Giang Nguyên bận rộn đến hơn năm giờ, bệnh nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3409938/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.