- Ö? Sao vậy?
Tuyên Tử Nguyệt nghe Giang Nguyên nói vậy, trên mặt càng lộ vẻ hiếu kỳ. Sao thằng nhãi này đột nhiên lại có gu thời trang vậy.
Gô lập tức nhướn đôi mày thanh tú, nói:
~ Không phải lần trước anh nói tôi mặc chiếc váy này rất đẹp sao? Sao đột nhiên lại thấy không đẹp rồi!
- Lần trước là lần trước...
Giang Nguyên cười ha hả, lắc đầu cười nói:
~ Giờ tôi cảm thấy cô mặc váy ngắn càng đẹp hơn...
- Tốt nhất là cái loại vừa trên đầu gối một chút...
Vừa nói Giang Nguyên vừa múa may minh họa.
-A?
Tuyên Tử Nguyệt nhìn thấy Giang Nguyên liên tục múa may như hận không thể xé rách chiếc váy của mình thì mặt mũi cứng đờ. Dường như cô chợt nhớ ra gì đó, mặt đột nhiên đỏ bừng, đưa chân lên đạp Giang Nguyên, hừ giọng nói:
- Tôi đạp chết tên háo sắc anh.
- Đúng rồi... Tối nay tôi mời anh ăn cơm, cảm ơn ơn cứu mạng của anh.
Tuyên Tử Nguyệt cười nhìn Giang Nguyên nói: - Không đến nổi không nể mặt chứ! - Cơm tối?
Giang Nguyên suy nghĩ một chút, sau đó liền gật đầu cười:
- Đương nhiên không thành vấn đề!
- Được rồi... Vậy chúng ta hẹn vậy nhé... Về tôi sẽ gọi điện cho anh!
Chủ nhật này không phải là một ngày nghỉ ngơi, ít nhất có rất nhiều người chẳng có tâm trạng để nghỉ ngơi.
Sáng sớm nay, chuyện con trai Cục trưởng cục cảnh sát Hà Tây đánh người bị thương đã được đăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3409937/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.