Giang Nguyên tiện tay vứt khăn lên ghế salon, sau đó đi đến đầu giường, cầm di động lên, sau đó lại nhìn cô gái với khuôn mặt ủy khuất kia, bất đắc dĩ nói:
- Được rồi, anh phải về đi làm rồi... Em cũng ra sân bay sớm một chút đi... Lần sau tự cẩn thận một chút!
Nhìn tóc Giang Nguyên còn ướt sủng, cả chiếc mũi thẳng tắp và đôi môi hình thoi trên gương mặt anh tuấn kia, cô gái dẩu cái miệng nhỏ xinh xắn nghĩ thầm: Lần này cũng không lỗ, ít nhất đối tượng của nụ hôn đầu coi như không sai lầm.
Cô lập tức hơi chân chừ nói:
- Mới có sáu rưỡi... đã đi làm, anh không ăn sáng à?
Giang Nguyên nhíu mày chần chừ một lúc, lắc đầu nói:
- Không được... Anh quay về cũng mất nửa tiếng rồi...
- Thế thì cũng mới bảy giờ...
Cô nàng cười hì hì chạy tới, ôm cánh tay Giang Nguyên, nói:
- Đi thôi đi thôi... Chúng ta cùng đi ăn sáng, sau đó em ra sân bay, anh quay về đi làm...
Giang Nguyên nhìn cô nàng đu cánh tay mình không chịu buông đành bó tay. Dù sao bữa sáng của khách sạn cũng miễn phí, mình cũng tiết kiệm được vài tệ, đành nói:
- Được rồi... đi đi...
-A... được...
Cô nàng thấy Giang Nguyên đồng ý liền buông tay ra, vui mừng xách ba lô, lại khoác tay Giang Nguyên bước. ra ngoài.
Giang Nguyên nhìn cánh tay của mình bị cô nàng khoác lên không khỏi có chút buồn bực, nói:
- Sao em cứ khoác tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3409885/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.