- Tiểu Vũ... Cháu tới rồi à...
Đúng lúc Giang Nguyên đang tò mò nhìn cô gái xinh xắn trước mặt, mà cô gái cũng trợn mắt há mồm nhìn Giang Nguyên, một giọng nói già cả truyền tới từ bên cạnh.
Hai người đồng thời quay đầu nhìn lại, thấy một ông lão đang cầm một chiếc khăn lông từ trong phòng đi ra, cười ha hả nói:
- Tiểu Vũ... Không nhận ra à? Đây là anh Tiểu Nguyên của cháu, hôm qua mới vừa trở về đấy...
- Á... Ối... Anh ... Anh là anh Tiểu Nguyên à....
Nghe thấy lời này của Phách Lôi chí tôn, cô gái xinh xắn sửng sốt, sau đó lại ngẩng đầu nhìn Giang Nguyên một hồi, vừa mới bình tĩnh lại, khuôn mặt đỏ bừng trong nháy mắt, nhíu nhíu mày vô cùng đáng yêu, gọi Giang Nguyên một tiếng xong liền nhìn xuống, giống như có vẻ hơi xấu hổ.
Phách Lôi chí tôn đi tới mỉm cười nhìn Giang Nguyên, trong mắt đầy vẻ yêu thương, đưa chiếc khăn lông cho hẳn, nói:
- Tiểu Nguyên... Mau lau đi, đừng để bị cảm...
Nhìn thấy chiếc khăn lông nọ, lại nghe giọng nói quen thuộc này, toàn thân Giang Nguyên chấn động một chút, sau đó nhìn ông lão đang mỉm cười này, hai mắt cay cay, cất giọng nói:
- Ông nội...
Nghe thấy tiếng gọi quen thuộc này, tay ông lão rơi run lên, sau đó cất tiếng nói:
- Ngoan... May lau nước đi... Đừng để ốm... - Vâng..
Giang Nguyên gật mạnh đầu, sau đó nhận chiếc khăn lông ông nội đưa cho, úp mặt vào lau mạnh...
- Tiểu Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3409720/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.