- Đây là đâu? Nhìn nóc phòng dường như vô cùng quen thuộc, trong mắt
thiếu niên hiện lên một tia ngơ ngác, sau đó chậm rãi quay đầu nhìn xung quanh.
Từ từ, cảnh vật trong căn phòng hơi tối hiện ra trước mắt. Những hình ảnh quen thuộc từ sâu trong trí nhớ bỗng ùa về.
- Tôi... Về nhà rồi? Mình... Về nhà rồi?
Thiếu niên run rẩy suy nghĩ, rốt cục con ngươi lúc này mới chú ý tới ông lão đang năm bên giường mình. Mặc dù mái tóc hoa râm kia đã hoàn toàn khác với mái tóc đen trong ấn tượng của mình nhưng hẳn vẫn nhận ra đây chính là ông nội mà mình luôn mong nhớ.
- Ông nội...
Trong lòng thiếu niên rung động, mắt ướt lệ. Hắn hiểu rõ, mấy năm ngần ngủi, ông lão này biến thành tóc hoa râm tất nhiên là bởi vì mình.
Hơi nhắm mắt lại, hít sâu hai hơi, mặc dù hắn không hiểu tại sao rõ ràng mình đã bị lựu đạn nổ chết lại đột nhiên vượt qua ngàn cây số, trở về trong ngôi nhà mình ngày nhớ đêm mong nhưng cho dù là thế nào, đây cũng là chuyện khiến hắn cực kỳ hưng phấn.
Cẩn thận bỏ chăn ra, thiếu niên mới phát hiện ra không ngờ mình không mặc quần áo, lập tức sửng sốt, lại phát hiện ra vết thương do súng bản ở bụng và bắp đùi phải của mình đã không còn. Mà hai vết thương cũ trên ngực phải và vai trái cũng hoàn toàn biến mất. Thậm chí nhìn kỹ còn thấy da thịt trơn nhãn mịn màng hẳn, giống như chưa từng bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-thien-y/3409719/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.