Khuôn mặt Trương Ngọc Hương đỏ ửng, liếm nhẹ đôi môi mềm mại đỏ mọng rồi nghiêng người hôn Lưu Nhị Hỉ.
A…!
“Chị dâu, chị…”
Lưu Nhị Hỉ rạo rực trong lòng, vội vã mở mắt nhìn gương mặt trắng nõn xinh đẹp của Trương Ngọc Hương, không kiềm chế được hôn lại.
“Không được đâu chị dâu, chị hôn em một cái, em thiệt thòi quá, em phải hôn lại mới được…”
Môi Lưu Nhị Hỉ nóng rực, tức khắc in một dấu hôn lên bờ môi đỏ mọng ướt át, tham lam cạy ra chiếc lưỡi thơm tho của Trương Ngọc Hương. Đầu lưỡi hai người quấn quít như hai con rắn nhỏ cuộn vào nhau, chứa đầy hương vị nước bọt trong miệng của Lưu Nhị Hỉ.
Bàn tay thô ráp của Lưu Nhị Hỉ không kiềm chế được mò lên “đồi núi cao” nhẹ tay xoa bóp.
“A… Nhị Hỉ, đừng, đừng mà…”, mặt Trương Ngọc Hương thẹn thùng đỏ bừng, không chịu nổi rên rỉ thành tiếng.
Ngoài miệng khước từ nhưng cơ thể cô lại thành thật hơn, đã rất lâu cơ thể Trương Ngọc Hương không được đàn ông an ủi, nên đã sớm có phản ứng rồi. Đôi chân thon dài không ngừng kẹp chặt, thẹn thùng một hồi cũng sắp ướt cả quần lót.
“Chị dâu, để em “yêu” chị một lát, có được không…”
Đôi mắt Lưu Nhị Hỉ thâm tình nhìn Trương Ngọc Hương, trong đó tràn ngập yêu thương cùng dịu dàng, ánh mắt nóng bỏng ấy tựa như có thể làm tan chảy cả một núi băng.
Trong lòng Trương Ngọc Hương vô cùng sầu khổ, có phần không dám nhìn vào mắt Nhị Hỉ, nhưng cơ thể lại dần có khoái cảm, làm cho cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-pham-nhan-sinh/543193/chuong-28.html