Vu Nhược Hy ngủ mơ mang đến tám giờ tối mới thức dậy.
Buổi trưa ăn cơm ở khách sạn hơi sớm, hiện giờ đã tám giờ tối rồi nên bụng hơi đói.
Vu Nhược Hy thoáng nhìn đồng hồ, trong lòng thâm oán giận: Thư ký đời sống gì chứ, ngay cả bữa tối cũng không biết gọi mình dậy ăn, ngày mai sẽ đuổi việc anh ta, hừ.
Vu Nhược Hy nhìn thấy điện thoại có mấy cuộc gọi nhỡ, theo thứ tự gọi lại, hai số trước là chuyện ở công ty.
Số điện thoại cuối cùng là bạn tốt của cha của cô, Vu Nhược Hy hơi buồn bực, tại sao chú Phùng lại gọi điện thoại cho mình.
Vu Nhược Hy gọi lại cho người ta, sau khi kết nối bèn nói: “Chú Phùng, cháu mới ngủ dậy, không nghe thấy chuông điện thoại.”
“Không sao, Nhược Hy vẫn đang ở Hương Giang phải không?” Phùng Lãng Khôn hỏi.
“Vâng, có chuyện gì vậy ạ?” Vu Nhược Hy trả lời và hỏi.
“Chú nghe cha cháu nói rằng cháu phát triển công ty đến Hương Giang rồi, đúng lúc bên Hương Giang có dạ tiệc từ thiện, chú có thiệp mời, đưa cháu đi tham quan một chút, cháu vừa đến Hương Giang, làm quen với người ta sẽ có lợi cho cháu.”
Phùng Lãng Khôn giải thích ý của mình một lượt.
Vu Nhược Hy phát triển từ một công ty nhỏ đến một công ty lớn, không thể tách rời nguồn lực của cha cô.
Giống như loại dạ tiệc mà Phùng Lãng Khôn vừa nói, Vu Nhược Hy vừa đến, làm sao có thể nhận được thiệp mời được.
“Vâng, cảm ơn chú Phùng.” Vu Nhược Hy cảm ơn.
“Còn khách sáo với chú làm gì chứ, cháu đến đây đi, chú đã ở đây rồi, đề chú gửi định vị cho cháu.” Phùng Lãng Khôn nói.
“Vâng, lát nữa gặp.”
Hai người họ nói xong liền cúp điện thoại, sau đó Vu Nhược Hy nhận được tin nhắn Phùng Lãng Khôn gửi đến, ông ta gửi địa điểm dạ tiệc cho cô.
Lúc này Vu Nhược Hy mới đứng dậy đến nhà vệ sinh sửa soạn một lúc, trang điểm xinh đẹp chuẩn bị ra ngoài.
Vu Nhược Hy đi đến trước cửa phòng của Lâm Phi Vũ, cô gõ cửa mấy cái thật mạnh, cứ như thể cánh cửa đó là Lâm Phi Vũ, không đánh mấy cái thì trong lòng không được thoải mái.
Lâm Phi Vũ mở cửa ra, nhìn thấy Vu Nhược Hy bèn nói: “Sếp Vu.”
“Đi ra ngoài với tôi một chuyến.” Nói đoạn, Vu Nhược Hy lập tức ngoảnh mặt, xoay người giẫãm lên giày cao gót về phía thang máy.
Lâm Phi Vũ lập tức đi theo.
Hai người họ vừa vào thang máy, Vu Nhược Hy khẽ khịt mũi, lẩm bẩm một mình: “Hầy... Có thư ký đời sống mà như không có, buổi tối cũng không có người gọi mình dậy ăn.”
Lâm Phi Vũ lúng túng sờ mũi, không định giải thích.
Đúng sáu giờ anh đến gõ cửa phòng của Vu Nhược Hy mà cô ngủ như heo chết vậy.
Tuy nhiên, Vu Nhược Hy là bà chủ, anh là nhân viên, để bà chủ sắp xếp một chút cũng không sao.
Thấy Lâm Phi Vũ không để ý đến mình, Vu Nhược Hy quay người nhìn quảng cáo trong thang máy, giả vờ như không có chuyện gì.
Sau khi ra khỏi khách sạn, Vu Nhược Hy chặn một chiếc xe taxi đi thẳng đến dạ tiệc từ thiện.
Dạ tiệc từ thiện được tổ chức ở Thiển Thủy Loan, một câu lạc bộ tư nhân chuyên tổ chức dạ tiệc.
Người khởi xướng bữa tiệc này là Dương Lượng, mời nhiều doanh nhân và người nổi tiếng đến ủng hộ mình.
Sau khi Vu Nhược Hy đến nơi, cô gọi điện thoại cho Phùng Lãng Khôn.
“Chú Phùng, cháu đến rồi.” Vu Nhược Hy vừa cầm điện thoại vừa liếc nhìn xung quanh.
“Được, chú sẽ đi ra ngay.” Phùng Lãng Khôn nói.
Không lâu sau, một người đàn ông trung niên hơi mập đi từ trong câu lạc bộ ra.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]