Phong Nguyệt quốc mười năm quốc thái dân an...
"Phong Hành đệ đệ!" Phong Nhạc gọi to Phong Hành. Phong Hành dừng lại cước bộ, nhìn Phong Nhạc hỏi: "Chuyện gì?".
"Tại sao đệ không thèm để ý đến ta? Ta thật sự khiến đệ ghét tới vậy sao?" Phong Nhạc không rõ Phong Hành vì sao cứ tránh né nàng.
"Có một số việc, không phải nói mấy câu là có thể giải thích rõ ràng." Phong Hành bình thản đáp.
"Không biết đâu, đệ nói xem có phải là đệ chán ghét ta không?!" Phong Nhạc nhìn Phong Hành không chớp mắt, chờ đợi đáp án.
"Không phải!" Phong Hành trả lời xoay người toan đi, trong lòng bàn tay lại truyền đến ấm áp quen thuộc, Phong Nhạc bắt lấy tay Phong Hành nói: "Vậy về sau không được nhìn thấy ta là bỏ đi, không được nói chuyện lạnh lùng với ta!".
Phong Hành không đáp ứng chỉ lạnh lùng hỏi nàng: "Tại sao?".
"Ta là tỷ tỷ của đệ! Đệ nói xem đối với một người tỷ tỷ đáng yêu như ta sao đệ phải trưng ra cái bộ mặt đáng ghét chết tiệt đó chứ?" Phong Nhạc cười nói. Phong Hành nghe thấy hai chữ tỷ tỷ, trong lòng càng rối rắm, hắn quay sang nói: "Muốn làm tỷ tỷ của ta thì chờ ngươi cao hơn ta đi rồi hẵn nói!" Phong Hành hiện là đứa cao nhất trong sáu đứa.
Phong Nhạc chu chu miệng nói: "Được thôi! Nếu ta cao hơn đệ thì đệ phải gọi ta là tỷ tỷ đấy!".
"Ừ hửm!" Phong Hành nhếch miệng cười nhạo. Phong Nhạc túm Phong Hành chạy vào trong phòng.
"Ngươi tính làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-nguyet-phong-hoa/3446472/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.