"Bẩm vương gia, Hải Vực quân công tới rồi!" một tên lính vội vàng chạy vào cấp báo.
"Lập tức gọi tất cả chuẩn bị, lần này chúng ta nhất định phải thắng!" Phong Húc đứng lên, nhìn các phu nhân nói: "Các nàng hãy chờ ta trở về!".
Nhìn bóng dáng Phong Húc rời đi, tựa như có tảng đá treo lơ lửng trong lòng các nàng.
Quân Hải Vực dàn trận trên thảm cỏ đối diện. Phong Húc ngồi trên lưng ngựa hãn huyết* nhìn Hải Khiếu Phong nói: "Lần này, ta sẽ không để anh em binh lính của ta phải hy sinh nữa!"
Y cưỡi ngựa đến chỗ quân địch nói: "Hai người chúng ta một đấu một! Nếu ta thắng, các ngươi phải lui về Hải Vực quốc, nếu ta thua, ta dâng thành này cho các ngươi!".
Bọn lính đều kinh ngạc.
"Vương gia, chúng tôi thấy chết không sờn!" Một binh sĩ hô.
"Thấy chết không sờn, thấy chết không sờn..." Tập thể binh lính Phong Nguyệt quốc hô vang, biển người dậy sóng mãnh liệt trên thảo nguyên.
"Ngưng!" Phong Húc vươn một bàn tay nói: "Các người ở nhà còn có mẹ già chờ các người trở về ăn bữa cơm đoàn viên, còn có vợ hiền đang nấu cơm ngon chờ các người trở về, còn có con thơ chờ các người về ôm ấp dỗ dành đi vào giấc ngủ, ta không muốn các người phải hy sinh tánh mạng, chiến tranh tàn khốc như thế, chẳng lẽ các người không sợ sẽ không còn được gặp lại bọn họ sao?".
Phong Húc nói xong, một đám đều cúi đầu, có người còn nức nở thành tiếng. Bọn họ nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-nguyet-phong-hoa/3446469/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.