Bầu trời phương bắc, sấm chớp đùng đùng.
"A ·· đau quá!!" Một nữ tử túm chặt lấy chăn đến tay nổi gân xanh.
"Cố lên! Vương phi, cố lên a!" Bà mụ cố gắng trợ sản.
"A!~~~" Nữ tử nọ thật sự đau muốn ngất đi ··· khí lực yếu dần.
"Cố lên Vương phi ơi, không được từ bỏ, bằng không cả người cùng tiểu vương tử đều nguy hiểm đến tính mạng, cố lên nào. Gắng thêm chút nữa...".
"A ·· đau quá a ··· a a ··" Nữ tử siết lấy chăn, móng tay xuyên qua cả chăn phạm vào thịt.
"Sắp rồi sắp rồi!!!".
Bà mụ cố gắng hô. Đau đẻ suốt sáu canh giờ, rốt cục đầu của tiểu vương tử mới lọt ra ngoài! Nam tử ngoài phòng vò đầu bứt tai, chỉ hi vọng mẫu tử nàng bình an, cho dù...
"Húc!!!!!!!!!!!" Nữ tử cố gắng dùng hết khí lực cuối cùng hô lớn tên Phong Húc.
"Sinh, sinh rồi ·· là một vương tử!".
Bà mụ lau mồ hôi nói. Nàng kia đã ngất xỉu, nam tử nghe thấy tiếng trẻ con khóc "Oe oe" liền vọt vào trong phòng, nhìn thấy Tử Yên đã ngất hô to: "Người đâu ·· mau gọi ngự y tới đây!!!".
Hắn nắm chặt tay Tử Yên, nhiều tháng ngày kề cận, hắn đã yêu vị nữ tử trước mắt này sâu đậm, cho dù người nàng yêu không phải hắn, nhưng hắn hy vọng nàng có thể mãi ở bên cạnh mình... nghe thấy nàng hô tên người kia, trán hắn nổi lên gân xanh, đáy lòng thầm mắng: "Súc sinh chết tiệt! Lúc Tử Yên sanh khó ngươi ở nơi nào?! Vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-nguyet-phong-hoa/3446465/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.