Vết thương của Hạ Chi Vân nhờ thời tiết lạnh nên chưa tới nửa tháng đã khỏi hoàn toàn. Thoáng cái đã gần tới đêm trăng rằm tiếp theo, lúc này đã vào đông, tuyết đã bắt đầu rơi. Dạo gần đây cô phải đối phó với một đống bài kiểm tra, khiến ăn không ngon ngủ không yên. Trong thời gian vừa qua, Tuyết Cảnh Nguyệt chỉ ghé đúng 1 lần hỏi thăm như thường lệ rồi không xuất hiện nữa.
Thật ra tất cả đệ tử Phái Lệnh Các đều tất bật tập luyện kiểm tra nên câu chuyện của Hạ Chi Vân và Lôi Chi Kỳ đã dần phai nhạt. Chi Vân và Thế Long càng ngày càng thân thiết, hắn thậm chí còn kể cho cô nghe bí mật về những thanh kiếm thần và thân phận thật sự của mình, còn cho cô xem Thuỷ Vân Kiếm. Cô đã biết chỗ hắn giấu kiếm, với thân thể phàn trần hắn không thể giữ kiếm bên người nên luôn giấu ở trong phòng có kết ấn bảo vệ. Mà muốn phá kết ấn chỉ cần dùng ngọc bội hắn đeo bên hông là có thể mở.
Như thường lệ các đệ tử ở Tiên Môn trong ngày trăng rằm sẽ được tự do xuống núi, người xuống thăm người thân, người đi chơi hội. Cô đã nghe ngóng được Thế Long, Vũ Thanh và Đại Châu ngày hôm đó cũng sẽ xuống núi thả lồng đèn vì bọn họ cũng chưa từng nhìn thấy. Bọn họ cũng rủ cô đi cùng, cô đã đồng ý đồng thời cũng đã lên kế hoạch lấy kiếm.
Vào ngày đêm hội diễn ra, đến giờ phút chót cô đã giả vờ chóng mặt té ngã, Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-nguyet-chi-van/3568279/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.