🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

12



Có thêm đám mèo con này, ngày tháng của ta lại trở nên bận rộn hơn. Ngoài việc lo liệu bữa ăn cho Lý Mộ Thần, ta còn phải nghĩ cách chuẩn bị cá khô cho đám mèo con.



Sau kỳ Đại thử, trời bắt đầu se lạnh, Lý Mộ Thần đã có thể chống gậy tự đi chậm chậm. Hắn hồi phục rất tốt, đôi khi đi liền nửa canh giờ mới phải ngồi xe lăn nghỉ ngơi một chút. Ngày hắn hoàn toàn có thể đứng dậy, chẳng còn xa nữa.



Ta thường ngồi dưới bóng cây, vừa trêu chọc đám mèo con vừa nhìn Lý Mộ Thần tập đi. Ta bắt đầu suy nghĩ về lời hứa của hắn. Nếu mọi việc thuận lợi, có lẽ mùa đông năm nay ta sẽ được nhìn thấy tuyết ở Nhuyễn Viễn Quan rồi. Tự nhiên nghĩ đến đó, ta không khỏi mỉm cười ngây ngô.



Bỗng có tiếng mèo kêu “meo meo,” lại có một con mèo con đến đòi cá khô. Đám mèo này nghịch ngợm lắm, mỗi lần ăn thì bám dính lấy người, ăn xong thì mất dạng. Ta tìm trong túi vải lấy cá khô, nhưng nhìn kỹ lại, sao thiếu mất một con? Bình thường con mèo cam tên Hồng Thị hay đến đòi ăn, nay lại chẳng thấy đâu, lạ thật.



Ta đứng dậy gọi: “Hồng Thị? Hồng Thị!”



Cái tên này là ta đặt cho nó, vì Lý Mộ Thần rất thích con mèo cam đó. Mỗi lần hắn đặt nó lên đùi, tròn trịa chẳng khác nào một quả hồng. Nghe cái tên này, hôm đó Lý Mộ Thần cười ngặt nghẽo mãi không thôi.



Từ trên mái nhà vang lên vài tiếng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-nguc/3718165/chuong-23.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tuyết Ngục
Chương 23
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.