Kỳ nghỉ đông đến, các thầy cô bận rộn ra đề thi cho học sinh, còn học sinh thì bận rộn ôn tập. Sau sự việc lần trước, Bặc Tuyết càng lạnh nhạt với An Diệp, cả ngày không nói với anh câu nào, An Diệp không biết mình đã làm gì để Bặc Tuyết giận, cũng không hiểu nổi.
Trái lại, Từ Tuấn bất ngờ trở nên năng nổ, cả ngày tìm cách nói chuyện với Bặc Tuyết: "Tiểu Tuyết, cậu phải mang nhiều sổ bài tập đến văn phòng thầy thế này sao, để tôi giúp cậu mang đi." Nói xong không đợi Bặc Tuyết từ chối, anh ta vội vàng cầm lấy sổ bài tập. Bặc Tuyết đành mặc kệ Từ Tuấn, cô còn có thể từ chối thế nào, đây đã là lần thứ mấy rồi…
Các thầy cô trong văn phòng thấy Từ Tuấn giúp Bặc Tuyết mang bài tập vào, còn cười trêu: "Từ Tuấn này, em muốn nịnh nọt lớp trưởng để em ấy giúp em ôn thi, không bị điểm liệt chót lớp nữa à?"
Danh hiệu điểm liệt chót lớp của Từ Tuấn đã lan khắp cả khối lớp 10. Từ Tuấn cười gãi đầu, nói: "Nếu lớp trưởng chịu dạy kèm cho em, em chắc chắn sẽ không bị điểm liệt chót lớp nữa." Bặc Tuyết đứng bên ngoài nghe thấy lời Từ Tuấn, mỉm cười. Cậu ta thật biết nói chuyện, mỗi lần bảo nộp bài là cậu ta lại lê lết...
"Bặc Tuyết, thầy cảm thấy Từ Tuấn có tinh thần tiến thủ như vậy là rất tốt, nể tình cậu ấy ngày ngày giúp em bê bài vở, em cũng nên giúp cậu ấy ôn tập một chút." Giáo viên chủ nhiệm nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-mua-dong-khong-lanh/3403115/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.