Tân Thành, nhà Cố Ngôn Sâm.
Lại là một đêm dài đằng đẵng, ánh trăng phủ bóng khắp thành phố.
Hầu hết mọi người còn chìm trong giấc mộng, xung quanh lặng ngắt như tờ.
Cố Ngôn Sâm mở mắt ra, hắn nghĩ hẳn mình đang ở trong mơ, nhưng giấc mơ này thật đến nỗi cảm tưởng mắc kẹt ở nơi này.
Xung quanh huyên náo ồn ào, khắp nơi sặc nồng mùi rượu. Đó là một bữa tiệc rượu vô cùng hoành tráng.
Trai cười gái nói, mặt mũi dữ tợn, những con chip poker xáo trộn, bàn xoay không ngừng quay cuồng khiến người ta vô thức muốn đắm chìm vào trong đó.
Tiền bạc phung phí, những bàn tay lần mò vào trong quần áo, đồ ngon rượu ngọt. Mọi người hò vang, cất cao giọng cười, phóng túng cực độ, bày ra trò hề xấu xí nguyên thuỷ nhất.
Sau đó, tiếng súng vang lên.
Phát súng đầu tiên bắn vào đèn treo.
Xung quanh chìm trong bóng tối, tiếng súng liên thanh, đây là một trận chiến kịch liệt.
Hắn nhìn đám người lần lượt ngã xuống, có người hắn quen, có người xa lạ, có người tốt, có người xấu.
Trong đó có Hứa Thừa Hoàng, vị hoàng đế ngầm lâu năm trong Tân Thành cũng sẽ khóc lóc run rẩy cầu xin tha thứ dưới họng súng.
Lập tức, cảnh tượng xoay chuyển, Cố Ngôn Sâm phát hiện mình đứng trước giường bệnh của Lâm Hướng Lam.
Sắc mặt Lâm Hướng Lam tái mét, nắm tay hắn thật chặt, sau đó mấp máy môi, dùng hết sức lực toàn thân gắng gượng nói với hắn: “Cố Ngôn Sâm, con nhất định phải chăm sóc Lâm Lạc giúp chú… Chăm sóc thật tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-menh-phap-y/930524/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.